Chương trước
Chương sau
Đế quốc thế giới đêm.
Nơi này chính là câu lạc bộ siêu cao cấp, đây là một hệ thống hội viên, chỉ có thẻ hội viên mới có thể vào, thẻ hội viên ở đây là một thứ khó tìm, dù có tiền cũng không vào được, thậm chí bên trong lại càng sang trọng và xa hoa, đương nhiên giá cả cũng cực kỳ đắt.
Hai trăm căn phòng hình hộp vuông, tráng lệ huy hoàng, xa hoa độc đáo, ba người đang ở trong hồ bơi an nhàn hưởng thụ sự thoải mái.
Ở khu nghỉ dưỡng cạnh hồ bơi có bày rượu vang đỏ đắt tiền, Brandy.
Ngự Phong gỡ kính râm xuống đặt ở trên đầu, híp mắt, cười xấu xa, "Lệ Tước, đến bây giờ tôi cũng không thể tin được, từ khi nào mà cậu lại trở nên hào phóng như thế, sẵn sàng bỏ ra hơn một trăm vạn Brandy?"
Mặc Lệ Tước đang mở rộng hai tay trong hồ bơi, nghe được lời nói của Ngự Phong, từ dưới nước ngoi lên, hắn lau đi nước trên mặt, ngũ quan trắng nõn tinh tế nhìn lại tuấn mỹ, đường nét sâu sắc, "Chuyện tốt."
"Chuyện tốt? Chuyện tốt gì?" Ngự Phong muốn nghe xem, cuối cùng là chuyện tốt gì, có thể khiến hắn trở nên hào phóng như thế. Hơn nữa từ vẻ mặt của hắn mà xem, tâm trạng dường như rất tốt?
Ngự Phong càng thêm tò mò rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì trên người hắn?
Nhưng Mặc Lệ Tước tựa hồ không có ý định trả lời, Ngự Phong đành phải đi lên bờ đến khu vực nghỉ ngơi của Tư Bạch, "Tư Bạch, cậu biết không?"
"A?" Tư Bạch không nghe thấy lời nói của Ngự Phong, "Xin lỗi, nói lại một lần."
Thật ra Tư Bạch đang suy nghĩ về chuyện của Cố Nam Nam, bây giờ hắn rất hối hận.
"Chính là chuyện tốt vừa rồi của Lệ Tước a!" Ngự Phong nhíu mày lại, rốt cuộc Tư Bạch đang suy nghĩ gì, sao lại thất thần như thế?
"Cái này à! Thật ra......"
Tư Bạch đang chuẩn bị nói, bỗng chốc từ phía sau truyền đến một luồng khí lạnh lẽo, hắn xoay người lại thì bắt gặp ánh mắt đang tản ra khí lạnh của Mặc Lệ Tước, thẳng tắp bắn về phía hắn, dường như đang cảnh cáo hắn rằng, nếu cậu dám nói ra nhất định cậu phải chết.
Tư Bạch đành phải cười gượng, "Thật ra...... Tôi cũng không biết."
Ngự Phong nhìn ánh mắt giao tiếp giữa hai người cũng đã biết giữa hai người này nhất định có điều gì giấu hắn, nhưng nếu bọn họ không có ý định nói ra, vậy thì hắn cũng không cần phải tiếp tục hỏi.
"A! Là vậy sao? Quên đi, tôi cũng không muốn biết, dù sao có nơi để hóng mát, rượu ngon nhấm nháp là được."
Ngự Phong vừa nói xong, chỉ thấy Mặc Lệ Tước đã đứng dậy quấn khăn tắm lên, đi vào phòng giữ quần áo.
"Lệ Tước, cậu đi đâu?" Ngự Phong gọi với theo, Mặc Lệ Tước không quan tâm đến, thay quần áo, nói với Tư Bạch, "Các cậu tiếp tục, tôi có việc đi trước."
"Cần tôi giúp cậu liên hệ không?" Tư Bạch biết hắn vội vã rời đi như thế là muốn đi đâu.
Tìm ai đó!
"Không cần."
Hôm nay là ngày đầu tiên bọn họ lãnh giấy kết hôn, cũng chính là đêm tân hôn của bọn họ, tất nhiên phải có món tráng miệng đặc biệt, nếu không sao có thể xem như là tân hôn yến nhĩ được chứ?
........................
Vào buổi sáng sau khi Cố Nam Nam cùng Lệ tiên sinh lãnh giấy chứng nhận kết hôn xong, cũng đến chỗ Lâm Khả Nhi.
"Khả Nhi, loài hoa này của cậu thật xinh đẹp."
Ngay từ đầu Lâm Khả Nhi chỉ nhẹ nhàng bâng quơ chỉ là cửa hàng bán hoa, sau khi Cố Nam Nam đi vào quả thực đã sợ đến ngây người, nơi này chỉ đơn giản là một cửa hàng bán hoa như thế thôi sao, đủ loại màu sắc hình dạng chủng loại, hình dáng, mùi hương, nhan sắc...... Quả thực chính là một cái hoa viên vương quốc.
Đến đây cùng Khả Nhi dạo chơi, mọi buồn bực của Cố Nam Nam đều đã sớm biến mất vô tung.
Như một giấc mơ tuyệt đẹp trong thế giới cổ tích, hiện thực cùng nơi này hoàn toàn là hai thế giới!
"Quản lý Lâm, có người đến mua mỹ nhân hương, vừa giới thiệu các chủng loại nước Pháp, muốn bán sỉ số lượng lớn, cô có thể đến đây không?" Nhân viên gọi Lâm Khả Nhi.
Trên tay Cố Nam Nam còn mang theo bùn, gieo hạt giống hoa mà Lâm Khả Nhi vừa giới thiệu xong sau đó nói với cô, "Mau đi đi, ở đây có mình là được."
Lâm Khả Nhi vốn đang do dự, nhưng nghe Cố Nam Nam nói như thế, cũng đứng dậy tháo tạp dề trên người xuống, "Ok, ở đây giao cho cậu, mình đi rất nhanh sẽ trở lại."
"Ừ." Cố Nam Nam gật đầu, tiếp tục bận rộn với những hạt giống trong tay.
Đây cũng là một hạt sinh mệnh a, cô tin rằng những đóa hoa xinh đẹp nhất sẽ được nở rộ vào mùa xuân năm sau.
Như tình yêu nở rộ.
Tình yêu?
Cố Nam Nam ngồi xổm xuống cả người khẽ run rẩy, hai từ này đã sớm không còn tồn tại trong từ điển của cô.
"Nam Nam, cậu suy nghĩ cái gì vậy, điện thoại cậu đổ chuông lâu lắm rồi, sao không nghe máy?"
Cố Nam Nam lâm vào trí tưởng tượng của riêng mình, không thể giải thoát.
Cho đến khi giọng nói của Lâm Khả Nhi truyền đến, cô mới như ở trong mộng vừa tỉnh.
"A! Được! Mình lập tức đến nghe."
Cô mặc một thân váy trắng, không có nơi để cất điện thoại, nên đặt điện thoại trên một cái kệ thông thường để hạt giống, cô đứng dậy đến cạnh bờ hồ rửa sạch tay, đi qua cầm lấy điện thoại.
Nhìn thấy dãy số hiển thị, Cố Nam Nam cau mày, lập tức cắt đứt.
"Nam Nam, sao thế? Đã đổ chuông rất lâu sao?" Lâm Khả Nhi nghi ngờ.
Cố Nam Nam không quan tâm, "Không sao, một số lạ mà thôi."
Cố Nam Nam vừa mở miệng xong, điện thoại lại lần nữa vang lên, cô thậm chí không chút chần chừ tiếp tục cắt đứt không thương tiếc, điều này làm cho Lâm Khả Nhi càng thêm tò mò, nhưng nhìn vẻ mặt không sao của Cố Nam Nam, cô cũng không hỏi thêm.
Một lúc sau, ting ting --
Điện thoại có thông báo tin nhắn.
Cô biết là tên ma quỷ đó gọi đến, cô không muốn dính dáng đến hắn ta.
Nhưng khi nhìn thấy tin nhắn, cơn giận được kiềm nén trong lòng không thể kiềm chế bộc phát ra.
Nhanh chóng gọi lại.
Kết quả, vậy mà cô lại bị cắt đứt.
Cố Nam Nam trong một giây đồng hồ này chỉ cảm thấy như có hàng vạn con ngựa gào thét lao nhanh qua, mẹ nó tên khốn.
Mặc tam thiếu thật ấu trĩ!
Ting ting --
Lại có một tin nhắn khác được gửi đến.
Cố Nam Nam click mở thì thấy: Cô Cố, tầng trên cùng Zero bar, 8 giờ không gặp không về, tôi tin rằng đêm nay cô sẽ có một đêm tốt đẹp.
"Tốt đẹp con mẹ nhà anh!" Nghĩ đến lúc trước hắn làm chuyện thô bạo với cô, tâm trạng hiện giờ của cô trở nên cực kỳ không tốt, nhịn không được bật ra những lời thô tục.
Còn một đêm tốt đẹp?
Cô nhất định sẽ không đi, cho hắn ta gặp quỷ một đêm tuyệt vời một mình đi!
Ting ting --
Lại có một tin nhắn xuất hiện, cô giơ điện thoại lên định ném xuống đất, nhưng tay giơ lên không trung, lại tạm dừng.
Đập hư sẽ phải mua lại, tiền chính là của mình, người tốn tiền chính là mình.
Cố Nam Nam cố nén lửa giận trong lòng xuống, nghiến răng nghiến lợi một ngàn vạn lần không muốn bấm mở điện thoại.
Tin nhắn: Cô Cố, Đế quốc thế giới đêm, 8 giờ không gặp không về.
Chữ ký trong tin nhắn là Lệ tiên sinh.
Ấn đường Cố Nam Nam nhíu chặt lên, hôm nay bọn họ lãnh giấy kết hôn, trên ý nghĩa pháp luật chính là hôm nay kết hôn, chuyện tân hôn yến nhĩ phải làm sao có thể thiếu được?
Mặc dù nội tâm cô bài xích, nhưng cô nhận thức rất sâu sắc, bây giờ cô không có bất cứ cái gì để tùy ý cự tuyệt.
Ăn thịt người tay ngắn, bắt người chân mềm.
Cô chà xát điện thoại bên cạnh tự xóa đi những cảm xúc rối loạn không cần thiết, nhanh chóng trả lời lại bằng một dòng chữ --
Được, không gặp không về.
..................
"Cô ơi, xin đưa thẻ hội viên của cô ra!" Cố Nam Nam bị bảo vệ cản lại ở cửa Đế quốc thế giới đêm.
Cô vẫn mặc chiếc váy trắng, dáng đứng thẳng tắp, gió nhẹ phất qua làm đong đưa làn váy của cô, những sợi tóc khẽ động, vẻ ngoài cực kỳ dịu dàng, ngay cả bảo vệ cũng nhìn đến ngây người, chỉ là biểu cảm của cô lại lạnh băng như tuyết, "Tôi không có."
"Rất xin lỗi cô, chỉ có hội viên ở đây mới được vào."
Dưới chân Cố Nam Nam cứng đờ, khẽ nâng đôi mắt nhìn lên năm con chữ to "Đế quốc thế giới đêm" được chế tạo bằng vàng ròng kim bích huy hoàng, cau mày, như thể ngửi thấy mùi khó chịu của tiền bạc, điều này làm cho cô đột nhiên liên tưởng đến hoàng đế cổ đại hoang dâm vô đạo.
Lệ tiên sinh đó --
Nhìn làm sao cũng không phải người như vậy a, chẳng lẽ tất cả chẳng qua chỉ là biểu tượng?
Đúng là kỹ năng diễn xuất của hắn ta quả thực đã đạt đến đỉnh điểm.
"Tôi được Lệ tiên sinh mời đến gặp anh ta." Cố Nam Nam lạnh lùng giải thích, "Anh ta đang ở tầng trên cùng, phiền anh báo một tiếng."
"Tầng trên cùng?" Bảo vệ tìm tòi thông tin về tầng trên cùng trong đầu mình, cười với Cố Nam Nam, "Cô à, có phải cô nhầm rồi hay không, tầng trên cùng ở đây của chúng tôi chính là Mặc......"
Rè rè --
Dường như bộ đàm truyền đến âm thanh.
Bên trong như có gì đó, bảo vệ lập tức đứng thẳng người, "Vâng." Rồi mới vẻ mặt chân chó mỉm cười với Cố Nam Nam, lấy lòng, "Cô Cố vừa rồi có nhiều đắc tội, mong rằng bao dung!" Vươn tay làm ra tư thế cung kính với cô.
Cố Nam Nam buồn bực, đây là tình huống gì? Thái độ với cô chuyển biến cũng quá nhanh, cô không thể thích nghi kịp.
Cố Nam Nam mang theo câu hỏi đi vào thang máy, thang máy một người cũng không có, rất yên tĩnh, theo thang máy chậm rãi đi lên, có lẽ không khí yên tĩnh có chút quá mức nặng nề, cô vậy mà đã bắt đầu lo lắng lên.
Cố Nam Nam nhìn thời gian, 7 giờ 58 phút, khoảng cách đến 8 giờ còn có hai phút, hẳn là đủ rồi.
Ting ting.
Đến tầng trên cùng, ban đầu Cố Nam Nam còn lo lắng sẽ không thể tìm thấy phòng, xem ra cô lo lắng quá nhiều, toàn bộ tầng trên cùng, cũng chỉ có một căn phòng......mà thôi.
Cô hít sâu, rồi mới nặng nề nâng tay lên, gõ vang lên cánh cửa mà không biết nó sẽ thông với hướng nào.
Tay vừa chạm vào bên trên, rầm một tiếng, cửa đã tự động mở ra.
Cửa cao cấp như thế, dọa cô nhảy dựng.
Bên trong một mảnh đen nhánh, không bật đèn, Cố Nam Nam đưa đầu vào bên trong nhìn nhìn, chẳng lẽ không có người?
Còn chưa phản ứng lại, một bàn tay to trực tiếp kéo cô vào bên trong, cánh cửa "cạch" bị đóng lại.
"Cái đó......"
Cả người Cố Nam Nam bị giam cầm trên vách tường cạnh cửa, đối phương thậm chí không chờ cho cô có cơ hội lên tiếng, lưỡi dài đã cạy mở răng cô tiến quân thần tốc.
Nụ hôn hung mãnh khốc liệt như vậy làm cô nghĩ đến một ít chuyện không tốt, giữa cô và Mặc Lệ Tước, cơ thể cô khẽ run rẩy lên, cảm giác đầu tiên của cô chính là, người này không dịu dàng như Lệ tiên sinh.
Ý nghĩ như vậy làm chính cô cũng ngạc nhiên, nhưng vẫn suy nghĩ muốn đẩy hắn ra. Bất đắc dĩ chân hắn để ở giữa hai chân cô, cô không thể chống cự, chỉ có thể không ngừng ngượng ngùng thân mình tỏ vẻ mình đang phản kháng. Nhưng loại phản kháng như vậy ở trong mắt đối phương lại biến thành lời mời khẩn cấp!
Cô bị hắn hôn đến mụ mị đầu óc, không ngờ một người ôn nhã như ngọc như thế vậy mà cũng sẽ có một mặt là quái thú, sau đó ôm eo bế cô lên một bên hôn đi về phía bên trong, hắn ấn cô trên sô pha, dùng tốc độ nhanh nhất cởi quần áo trên người cô ra, từng thứ tùy tay vứt trên mặt đất, lúc này toàn thân cô đã nhũn ra, một chút sức lực phản kháng cũng không có.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.