"Chị, chị đừng như vậy, cảm ơn chị đã thay em che giấu ba mẹ!"
Cố Nam Ân còn chưa nói xong, lời nói đã bị Cố Nam Nam đánh gãy.
Trong lòng cô rất rõ ràng, cho dù chị cô không biết, lần này trở về cô ban đầu cũng có tính toán muốn nói ra.
Hơn nữa, chị đã biết rồi cũng không nói điều này cho ba mẹ, cô thật sự thập phần biết ơn.
"Nam."
Cố Nam Ân di chuyển xe lăn đi đến trước mặt Cố Nam Nam, nhẹ nhàng kéo đôi tay cô vào trong lòng ngực, "Nam, tuy rằng chị không có bản lĩnh gì, nhưng chị hy vọng em có chuyện gì cũng đừng buồn một mình, có thể cùng chị."
Nước mắt ào ào rơi xuống.
Suốt một tuần trở về này, cô thật sự áp lực quá nhiều cảm xúc, ngày thường lúc thật sự nhịn không được quá khó chịu mới có thể thỉnh thoảng rơi vài giọt nước mắt, bây giờ Cố Nam Ân như thế, gánh nặng trong lòng dường như có người thay cô gánh vác, lập tức cảm xúc không thể sắp xếp lại được, oa oa khóc lên, như một đứa trẻ khóc đến cực kỳ thương tâm.
Cố Nam Ân cố nén nước mắt, vỗ nhẹ sau lưng em gái an ủi, ánh mắt càng thêm dịu dàng, "Được rồi, đều sẽ qua."
"Hu hu, cảm ơn chị, có người chị như chị thật là tốt quá."
Cuối cùng cũng có người cùng cô chia sẻ tất cả hỉ nộ ái ố.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-yeu-o-tren-boss-dung-yeu-toi/1851658/chuong-42.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.