Cái phòng tắm này thật sự lớn đến kinh người, so với phòng ngủ của cô còn muốn lớn hơn, Cố Nam Nam lại một lần khinh thường, thật là xa xỉ lãng phí, cô chơi đùa với bọt trên cánh tay, thơm ngào ngạt, mùi hôi vừa rồi đã không còn, trong lòng tự nhiên cũng sung sướng lên, chuyện Mặc Lệ Tước còn đang ở ngoài cửa chờ cô cũng quên mất.
Thậm chí còn ở trong bồn tắm ca hát, nghiễm nhiên coi nơi này như nhà mình.
Ngay cả cửa bị mở ra cũng hoàn toàn không biết, thật không biết là cô có tâm kế hay là thần kinh quá mức không bình thường.
Mặc Lệ Tước đứng ở cách đó không xa, nhìn cô trong bồn tắm đang chơi đùa vui vẻ với bong bóng, trên mặt cô nở rộ nụ cười xinh đẹp, một nụ cười thoải mái trong trẻo, thậm chí nụ cười của cô đã làm hắn không thể dời ánh mắt, trong mắt hắn liền nổi lên tia sáng mềm mại ngay chính hắn cũng không biết.
Cố Nam Nam trong bồn tắm chơi đùa vui vẻ, nhưng khi bong bóng bay tới trong nước, lướt qua giây lát, liền biến mất, cái gì cũng không còn.
Trên mặt cô từ tươi cười vui sướng liền trở nên cô đơn, dần dần bi thương.
Tình yêu của cô và Du Minh Tuấn cũng giống như bong bóng này, lúc đến thì không dễ, nhưng lại dễ dàng biến mất như thế.
Cố Nam Nam khóe mắt hơi ươn ướt, câu nói lúc đó của Du Minh Tuấn nói với cô rốt cuộc là có ý gì?
Hắn muốn mang cô rời đi, đi đến cuộc sống chỉ có hai người
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-yeu-o-tren-boss-dung-yeu-toi/1851651/chuong-35.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.