Đáy mắt hắn đen nhánh như đêm, "Thực xin lỗi, anh không thể."
Cố Nam Nam không nhịn được mà bật cười, cô liền biết, cái gì nỗi khổ chó má đều là gạt người, chuyện cổ tích vĩnh viễn cũng chỉ là chuyện cổ tích, hiện thực mất giày thủy tinh sẽ mất đi tất cả, thực chất cô dường như đã mất đi tất cả.
Nước mắt trong khóe mắt quay cuồng, cô lùi về sau hai bước, giận đến hóa cười, "Tôi chính là phạm tội mới có thể đi tin tưởng chuyện ma quỷ rằng anh có nỗi khổ, Du Minh Tuấn, tôi nói cho anh nghe, lịch sử có xa lắm không, anh cho lão nương tôi đi rất xa......tôi không muốn gặp lại anh nữa" Câu cuối cùng kết thúc, Cố Nam Nam cắn chặt cánh môi, xoay người vươn tay bắt lấy ngực chính mình, thật sự rất đau, rất đau......
Cuối cùng yêu nhiều năm như thế, không thể không yêu liền lập tức không yêu, nhưng khi nhìn thấy hắn xuất hiện ở trước mặt, cô cũng sẽ ảo tưởng, còn sẽ bốc cháy lên hy vọng, trái tim cũng vẫn sẽ đau.
Cố Nam Nam cho rằng cô như thế, Du Minh Tuấn nhất định sẽ rời đi, nhưng làm cô không nghĩ tới chính là, hắn chẳng những không rời đi, ngược lại một phen từ phía sau ôm lấy cô, hương nước hoa Cổ Long nhàn nhạt từ trên người hắn truyền đến, hơi thở ấm áp cọ xát vành tai cô, "Nam Nam, cả đời này anh chỉ yêu một mình em, ngay cả khi nằm bên cạnh cô ấy, lòng anh vẫn nghĩ là em, Nam Nam, anh yêu em!"
Cố Nam Nam tức giận đến
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-yeu-o-tren-boss-dung-yeu-toi/1851637/chuong-21.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.