Cô mỉm cười ranh mãnh, ánh mặt trời vàng ấm áp chiếu vào trên người cô, cả người bị vầng sáng nhàn nhạt vây quanh, gương mặt trắng nõn phấn nộn vạch ra một hình dạng mê người, hài hước trong đáy mắt sâu đen nhánh không thấy đáy, tựa hồ như đang châm chọc hắn.
Mặc Lệ Tước giữa mày ngưng tụ lại, một cổ ảm đạm không vui dâng lên, "Cố tiểu thư, tôi không phải ở đây cùng cô thương lượng, chỉ là ở đây nói cho cô kết quả."
"Anh xem bộ dạng tôi là giống ở đây cùng anh thương lượng sao?"
Con người chính là như vậy, một khi để ý đến đồ vật nào, liền sẽ trở nên yếu ớt bất kham, ngược lại nếu đã không để ý đến, người ta liền sẽ trở nên rất cường đại, thậm chí đối mặt với cái chết, còn có thể giữ được sự kiêu ngạo không siểm nịnh, bình tĩnh thong dong.
Nếu là Cố Nam Nam của bây giờ, lời hắn nói ở sân bay cô sẽ tin tưởng, không chút nghi ngờ, thậm chí cho rằng chỉ cần cô thật sự nổi loạn chống lại hắn, có lẽ cả đời cũng không ra được Hải Thành, hoặc là cả đời đều sống dưới sự kiểm soát của hắn, nhóm ngọn lửa bên trong.
Nhưng như vậy thì sao? Chỉ cần cô không muốn, không một ai có thể tùy ý khống chế cuộc sống của cô.
"Mặc Lệ Tước, tôi nói cho anh nghe, có chết tôi cũng sẽ không đáp ứng làm người phụ nữ của anh."
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-yeu-o-tren-boss-dung-yeu-toi/1851634/chuong-18.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.