Cố Nam Nam nghĩ chính mình cứ như vậy không trong sạch, càng thêm thương tâm khổ sở, giọng nói không khỏi nghẹn ngào.
Vì không có chăn, Mặc Lệ Tước toàn thân trên dưới mỗi một tấc da thịt đều bại lộ trong không trung, hiện lên những đường cong cơ bắp hoàn mỹ...Nhìn như thế nào cũng đều là nhất đẳng nhất cực phẩm, lại không nghĩ đến ma quỷ có được dáng người thiên sứ, gương mặt hắn tự nhiên lại trở thành một đống cặn bã?
Càng làm cho Cố Nam Nam thêm tức giận, hắn còn coi đây là vinh.
Cho dù thân thể bại lộ trong tầm mắt Cố Nam Nam, hắn cũng không hề quan tâm.
"Rất tốt!"
Hắn lãnh đạm cười một tiếng, khóe miệng cong lên vừa phải, vươn tay bóp lấy cằm của cô, âm thanh hết sức ưu nhã nhưng lời nói thoát ra như đến từ địa ngục, "Nhớ kỹ, gọi tôi là Mặc Lệ Tước."
Cố Nam Nam cơ hồ muốn phát điên, người đàn ông này chẳng những kiêu ngạo, lại còn rất thối tha.
"Nhớ kỹ, gọi tôi là Mặc Lệ Tước " mẹ nó này là có ý gì a!
Ở đầu đang còn một trận đau đớn, đều là do uống rượu mà hỏng việc, sớm biết rằng như vậy đã không uống rượu, đây vừa uống còn uống ra đại sự, hắn sẽ không lấy chuyện này để uy hiếp cô nuôi hắn cả đời đi!
Bởi, loại ngưu lang này thật đúng là không biết xấu hổ!
Muốn ăn vạ cô?
Loại trò đùa của Nhật Bản!
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-yeu-o-tren-boss-dung-yeu-toi/1851623/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.