Chương trước
Chương sau
Sính Đình bế con lên, cũng đã ăn đủ rồi, nhìn mặt ông nội nặng nề, Sính Đình liền dâng lên dự cảm chẳng lành.

"Ông nội, có chuyện gì vậy?"

Mạc Thiên Kình đứng lên, nhìn Ngọc Kỳ Lân, sau đó đi tới bên cửa sổ nhìn xuống lầu dưới, đôi lông mày tuấn tú toàn bộ đều nhíu lại chung một chỗ. Belle cư nhiên lại mang theo một đám đông thuộc hạ mặc tây trang đen đi vào biệt thự, hơn nữa trong tay mỗi người đều cầm súng tiểu liên, vẻ mặt của tên nào cũng đều rất nghiêm trọng, nhìn một cái cũng biết đều được trải qua huấn luyện đặc biệt rồi.

"Belle dẫn người đến bao vây biệt thự!"

Ngọc Kỳ Lân nhìn Sính Đình, lại nhìn Mạc Thiên Kình một chút, bên ngoài biệt thự mười mấy hàng xe, mấy trăm người áo đen đem biệt thự này bao vây đến nước chảy cũng không lọt, thấy được lần này Belle thật sự tính toán hành động rồi!

"Tại sao có thể như vậy?"

Sính Đình bế con đi tới bên cạnh Mạc Thiên Kình, thò đầu ra, nhìn mấy trăm người ở dưới biệt thự, nhìn tay bọn họ lăm lăm súng tiểu liên, liền nhíu mày.

"Thiên Kình, lần này thật sự phiền toái rồi!"

Sính Đình nhìn những người đó, không biết lần này Belle lại muốn làm gì?

"Đừng lo lắng, em cứ ở trên này, anh đi xem một chút!"

Mạc Thiên Kình giao phó xong, trấn định xoay người đi ra cửa.

Sính Đình liền vội vàng đưa con cho ông nội nói: "Ông nội, ông trông giúp cháu, không biết sẽ xảy ra chuyện gì, cháu cùng với Thiên Kình đi xuống xem một chút!"

Sính Đình nói xong cũng liền đi ra cửa, đi theo phía sau Mạc Thiên Kình.

"Thiên Kình!"

Sính Đình đuổi kịp cầm tay của anh, kiên định nói.

"Mặc kệ xảy ra chuyện gì, chúng ta đều phải ở chung một chỗ!"

Sính Đình nắm tay của anh, nhìn Mạc Thiên Kình, lần này cô sẽ không buông tay ra đâu!

Mạc Thiên Kình nhìn Sính Đình, gật đầu một cái, có người vợ như thế, chồng còn đòi hỏi gì hơn!

Hai người tay trong tay đi xuống lầu, đám người Thủy Nhi đã đứng ở nơi đó, Belle đang ngồi ở trên ghế sofa, đứng phía sau là hai hàng hộ vệ mặc tây trang đen cầm súng tiểu liên trong tay.

Thủy Nhi và Thượng Quan Quân Triết đứng trước, phía sau họ là mười người đặc cảnh, trong tay cũng cầm súng tiểu liên, nhìn thần thái trấn định trên mặt bọn họ, Mạc Thiên Kình rất hài lòng, vào lúc này còn có thể trấn định như vậy, đây mới thật sự là quân nhân!

"Belle! Đã lâu không gặp!"

Mạc Thiên Kình và Sính Đình đi xuống dưới lầu, cười yếu ớt chào hỏi.

Belle đưa ánh mắt lạnh lùng nhìn lên, nhìn Mạc Thiên Kình vẫn còn cười được, đốt ngón tay phải liền trắng bệch, hắn thật rất muốn một quyền đánh hắn ta lăn xuống đất, nhưng không nghĩ, mới vừa lúc đi ra, ba hắn đã dặn, mục đích lần này đến đây chỉ có giảng hòa, không thể động thủ.

Chỉ là khi hắn nhìn thấy Mạc Thiên Kình, liền rất muốn động thủ giải quyết hắn ta, chỉ là nhìn vào cụ diện hiện tại của gia tộc Bruce hắn phải kìm chế tất cả lại.

Hắn thế nào cũng không ngờ, tốc độ của Mạc Thiên Kình lại nhanh như vậy, bọn họ mới biết tin tức, chính phủ nước Mĩ liền cùng với người của Mạc Thiên Kình đã khống chế được phần lớn sản nghiệp cùng thuộc hạ của gia tộc Bruce.

Giờ phút này hắn chỉ có giảng hòa, nói xin lỗi, nếu như không phải có gia tộc Bruce thì hắn cũng đã không thể xuất hiện ở trên cái thế giới này.

"Mạc thượng tướng, anh thật sự là phúc lớn mạng lớn! Xin chúc mừng!"

Belle cơ hồ là cắn răng nghiến lợi nói, Mạc Thiên Kình càng cười, thì hắn lại càng tức giận, hận không được xé rách được miệng của hắn ta!

Mạc Thiên Kình nhìn Belle, ngồi đối diện với hắn, hai chân vắt chéo nhau nói: "Quyết định xong chưa? Xử lý như thế nào?"

Mạc Thiên Kình nhìn ra, lần này hắn ta không phải đến đây để gây phiền toái, người phía sau đoán chừng cũng là dự phòng bọn họ nâng lên động cơ giết người, đến lúc đó có thể bảo vệ hắn ta thoát thân!

"Không phải tôi muốn thế nào, mà là anh muốn xử lý như thế nào, thật muốn đuổi tận giết sạch sao!"

Hắn không phải sợ Mạc Thiên Kình, chỉ là hiện tại cả gia tộc Bruce cũng bị Mạc Thiên Kình vụng trộm giở trò quỷ theo biên chế ở, hắn phải cùng hắn nói.

"Đuổi tận giết tuyệt? Mạc Thiên Kình tôi không phải là người như thế, tuy nhiên vấn đề này còn phải dựa vào anh!"

Mạc Thiên Kình nhìn Belle, chỉ cần hắn nguyện ý đền tội, cả gia tộc Bruce cũng sẽ bình an tiếp tục sinh tồn, anh cũng không phải là giặc cướp, không phải là loại người thích đánh đánh giết giết, hơn nữa xã hội bây giờ cũng không giống như trước kia, bây giờ là **!

Tất cả đều phải dựa vào luật pháp.

"Vấn đề của tôi?"

Belle cau mày, không hiểu rõ lời của hắn ta là có ý gì.

"Không sai, anh phải nói cho tôi biết, anh và người nào liên thủ để xuống tay với tôi và Diệp Duệ?"

Anh khẳng định phải biết, đến tột cùng là người nào ở phía sau bức màn từ trước đến nay hợp tác với Belle, muốn đưa anh và Diệp Duệ vào chỗ chết như vậy.

"Anh nói cái gì? Tôi nghe không hiểu!"

Belle lên tiếng phủ nhận, hắn thậm chí cái này cũng tra được, nhớ tới câu nói của người kia, Belle chắc chắn sẽ không nói cho Mạc Thiên Kình biết hắn ta là ai!

Mạc Thiên Kình nhìn Belle, cười lạnh.

"Belle, anh thật nghe không hiểu gì hay là giả vờ không hiểu, tôi hỏi anh, hôm nay anh tới nơi này là tới để đàm phán hay là để đối phó với tôi?"

Mạc Thiên Kình như có điều suy nghĩ nhìn bọn cận vệ đang rục rịch chộn rộn phía sau hắn, đoán chừng bọn hắn hận không thể bắn anh thành tổ ong vò vẽ được?

Chỉ là Mạc Thiên Kình anh sao có thể dễ dàng bị đánh bại như vậy?

Phải biết rằng, ở chung quanh biệt thự anh đã an bài người của mình, chỉ là bọn họ nhiều người như vậy, anh đã bố trí những người đó ở trong chỗ tối, chính là để đề phòng ngộ nhỡ, bất quá anh vẫn hi vọng lần này sẽ xử lý xong chuyện này.

Belle nhìn Mạc Thiên Kình, đang muốn mở miệng, điện thoại liền vang lên.

Belle cầm điện thoại lên, ấn nút nghe, bên trong hồi báo để cho chân mày của hắn nhíu càng sâu hơn, chặt hơn.

Cúp điện thoại, ánh mắt lạnh lùng bắn ra bốn phía, khẽ mở cánh môi, lạnh giọng hỏi.

"Lý Băng đâu?"

Tại sao không nhìn thấy người của hắn?

Chẳng lẽ đã rời đi? Không thể nào, Ngọc Sính Đình vẫn còn ở nơi này, cô ấy làm sao có thể rời khỏi đây được?

"Băng mệt nhọc quá độ bị té xỉu, đang nghỉ ngơi!"

Còn không đợi Mạc Thiên Kình mở miệng, Sính Đình liền lạnh giọng nói, nếu như cô đoán không lầm, cuộc điện thoại vừa rồi đã nói lên thân phận của Lý Băng.

Nếu quả như không sai, Lý Băng và Belle chính là an hem của nhau.

"Mệt, ngất xỉu?"

Belle có chút ngây ngẩn, sau khi lấy lại tinh thần sau, tức giận đến cắn răng, rống lên nói.

"Các người đến tột cùng đã để cho cô ấy làm gì, làm sao lại mệt đến mức té xỉu!"

Em gái của hắn, bọn họ cư nhiên lại làm cho nó mệt đến té xỉu!

Sính Đình nhìn phản ứng của Belle, càng thêm khẳng định suy đoán trong lòng.

"Belle, Lý Băng là của em gái của anh đúng không?"

Belle không trả lời vấn đề của cô, lại hỏi tiếp.

"Nó bây giờ đang ở đâu! Tôi muốn thấy nó!"

Hắn sẽ không để cho những người này khi dễ em gái mình, hắn sẽ bảo vệ an toàn của cô.

"Cô ấy ở trên lầu nghỉ ngơi, về phần làm sao lại mệt dến ngất xỉu thì phải hỏi anh đấy!"

Sính Đình được sợ hãi những thứ cận vệ hung thần ác sát phía sau hắn đang canh chừng bọn họ, không nhìn đến nghi vấn của Belle, lạnh giọng nói.

"Nếu như không phải là anh một lòng một dạ đối phó bọn tôi, Lý Băng sau khi sẩy thai cũng sẽ không có thời gian nghỉ ngơi như vậy, còn phải đứng đây trông chừng cho đến khi mệt đến ngất xỉu!"

Nói đến chuyện Lý Băng mệt đến ngất xỉu, cô cũng có lỗi, nếu không phải cô dẫn theo cô ấy đi tới nước Mĩ, cũng sẽ không gặp phải Belle, hết thảy mọi chuyện cũng sẽ không xảy ra.

"Sẩy thai mà cô còn để cho nó ở đây trông chừng?"

Belle siết chặt quả đấm, tức giận đấm cốp một tiếng lên trên mặt bàn làm cho ly trà lập tức rơi xuống trên đất, vỡ vụn thành từng mảnh!
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.