Chương trước
Chương sau
Sính Đình kìm chế sự sợ hãi trong lòng, chuyển đoạn ghi âm sang máy vi tính, sau đó mở ra phân tích, lặp lại nhiều lần, rốt cuộc cũng phát hiện có chỗ không đúng.

Giọng nói của Mạc Thiên Kình rất thanh, rất vang, người đàn ông này mặc dù bắt chước giọng của Mạc Thiên Kình, thanh âm của hắn tương tự với Mạc Thiên Kình nhưng lại mang theo rất mỏng, hời hợt hơn anh ấy rất nhiều.

Sính Đình rất khẳng định người này nhất định là người khác, nhưng người này có thể bắt chước được giọng nói của người khác, độ phần trăm tương tự, có thể lấy giả loạn thật, người như vậy trên cái thế giới này có rất nhiều.

Phân tích chỗ này, Sính Đình vô cùng khẳng định Mạc Thiên Kình đã gặp chuyện không may, điện thoại di động của anh đã bị người kia lấy đi, mục đích chính là để cho cô biết Mạc Thiên Kình có phụ nữ ở bên ngoài để đả kích cô, để cho cô phải hận Mạc Thiên Kình, chỉ là đến tột cùng mục đích là gì, bây giờ còn chưa rõ ràng.

Sính Đình đi ra ngoài, ông nội đang cho bảo bảo bú sữa, Thủy Nhi cũng ở bên cạnh, đang chau mày làm việc với máy vi tính.

"Thủy Nhi, như thế nào rồi, có đầu mối gì không!"

Sính Đình đi tới nhìn Thủy Nhi, cô ấy đang hack hệ thống internet của Mỹ nhưng đang gặp phiền toái.

"Cô điều tra thế nào rồi?"

Thủy Nhi không cam lòng công kích lần nữa, công nghệ về IT của cô vẫn kém hơn so với lão K, chỉ tiếc lão K hiện tại quá bận rộn nên không có thời gian đi công kích bên kia.

Mà kỹ thuật của cô lại không đủ, mở không ra được.

"Tôi phân tích xong rồi, tôi nghĩ Mạc Thiên Kình đã xảy ra chuyện!"

Sính Đình thật bình tĩnh nói, không còn nóng nảy và hốt hoảng như vừa rồi nữa, nhưng cô tin Mạc Thiên Kình sẽ không chết, anh chỉ bị người ta bắt giữ, bọn họ sẽ không để anh chết đâu.

Tuy vậy cô vẫn rất lo lắng, không biết nên làm sao mới có thể cứu Mạc Thiên Kình, có thể tìm được anh.

Thủy Nhi dừng động tác trong tay lại, không dám tin nhìn Sính Đình.

"Cô xác định, anh ấy thật đã xảy ra chuyện?"

Đáp án này cô thật sự không muốn nghe, chỉ là tối thiểu có chuyện để cho cô an tâm đó chính là Mạc Thiên Kình không có thay đổi thất thường, vẫn là một thượng tướng chung tình.

Sính Đình gật đầu một cái thật mạnh.

"Ừ, tôi đều phân tích qua, âm thanh cũng có sự đối lập, trên thế giới này không phải có rất nhiều người có khả năng bắt chước giọng người khác hay sao? Người kia nhất định là dùng kỹ thuật của mình giả giọng của Mạc Thiên Kình, sau đó cũng đoán được rằng tôi sẽ gọi điện thoại tới, bọn họ còn nhìn thấy Mạc Thiên Kình mua nhẫn nữa nên từng bước tỉ mỉ bố trí, đặt bẫy, hình như muốn tôi tức giận, chẳng qua tôi rất không hiểu.

Bọn họ làm như vậy rốt cuộc là tại sao, muốn tôi rời khỏi Mạc Thiên Kình hay sao?

Hay là muốn tôi vứt bỏ mặc kệ Mạc Thiên Kình, để cho anh tự sinh tự diệt?"

Nghĩ đến việc mình đang nghi ngờ, Sính Đình nghĩ trăm mối vẫn không có cách nào giải thích được, cô chỉ là người phụ nữ của Mạc Thiên Kình, việc gì bọn họ phải phí công lớn như vậy chỉ với một ý định là làm cô tức giận?

Chỉ là cô thiếu chút nữa liền bị họ lừa rồi, nếu không phải Thượng Quan Quân Triết và Thủy Nhi, tính cô vốn nóng nảy, nhất định sẽ không bỏ qua cho Mạc Thiên Kình.

Thủy Nhi, nghe thấy Sính Đình nói vậy càng thêm giật mình.

"Cô nói đối phương bắt chước giọng của Mạc Thiên Kình cùng người khác lên giường là vì muốn cho cô tức giận rời khỏi Mạc Thiên Kình?"

Sính Đình gật đầu nói: "Hiện tại phân tích chính là như vậy, nhưng mà quan trọng nhất là bây giờ là phải tìm được Mạc Thiên Kình."

Không tìm được Mạc Thiên Kình, suy đoán này chỉ từ một phía của cô mà thôi tuy vậy khả năng cũng rất cao.

"Nếu như Mạc Thiên Kình thật đã xảy ra chuyện, vậy thì sẽ không dễ dàng tìm được anh ấy đâu! Tôi thật sự lo lắng bọn họ sẽ hạ độc thủ với Mạc Thiên Kình!"

Thủy nhi lo lắng nhất chính là an nguy của Mạc Thiên Kình, hiện tại nên lập tức gọi điện thoại cho cấp trên, đem sự kiện báo cáo lên để bọn họ lập tức trợ giúp.

Sính Đình nghe Thủy Nhi nói, trái tim cũng treo lên, sắc mặt trong nháy mắt liền tái nhợt.

"Thủy Nhi ý của cô là bọn họ có thể sẽ giết Mạc Thiên Kình?"

Sẽ không đâu, Mạc Thiên Kình không thể dễ dàng bị giết chết như vậy, anh còn nói muốn trở về kết hôn với cô cơ mà, làm sao có thể để cho cô trở thành quả phụ, làm sao có thể khiến cho bảo bảo không có ba được!

Thủy Nhi nhìn sắc mặt tái nhợt của Sính Đình, cắn môi nói.

"Sính Đình, mặc dù tôi không muốn nghĩ như vậy, nhưng mà tôi lại không muốn lừa gạt cô, vì vậy khả năng này không phải là không có, nhưng cũng không chính xác hoàn toàn. Tôi cũng mong Mạc Thiên Kình phúc lớn mạng lớn, sẽ không có chuyện gì cả!"

Thủy Nhi cũng không biết lời nói của mình có sức thuyết phục hay không, nhưng chuyện cho tới bây giờ, Mạc Thiên Kình thật rất có thể đã xảy ra chuyện, hoặc là đã bị giết!

Chỉ là cô còn không tình nguyện tin tưởng, nhìn mặt của Sính Đình càng ngày càng tái nhợt, Thủy Nhi cũng không biết nên làm sao để an ủi cô ấy, bởi vì cô cũng thấy sợ.

"Sính Đình, nên tin tưởng mình rằng Mạc Thiên Kình sẽ không bỏ lại con một mình đâu!"

Ngọc Kỳ Lân đi tới bên cạnh cháu gái, vỗ vào bả vai của cháu mình khích lệ nói.

Ông cũng không muốn Mạc Thiên Kình gặp chuyện không may, nếu như lão già Mạc Tử Khiêm mà biết chuyện này không biết sẽ đau lòng như thế nào!

Sính Đình gật đầu một cái, nỗ lực nặn ra một nụ cười nhưng lại so với khóc còn khó coi hơn.

Bây giờ cô mới biết, mình không phải là không yêu Mạc Thiên Kình, mà yêu rồi nhưng không biết, tính tình cô quật cường vẫn không chịu nhún nhường, không nhìn thấy rõ trái tim của mình, hiện tại thì tốt rồi, rất không dễ dàng gì mà đồng ý với Mạc Thiên Kình, nhưng lại xảy ra chuyện như vậy, cô thật sự thấy rất hối hận.

Nếu như ban đầu cô và Mạc Thiên Kình kết hôn sớm một chút thì có lẽ cô đã có thể hiểu rõ Mạc Thiên Kình nhiều hơn.

"Thủy Nhi gọi điện thoại hỏi Thượng Quan Quân Triết xem có thấy dấu vết của Mạc Thiên Kình hay không, thuận tiện tra xem xe của cậu ấy đỗ ở đâu!"

Ngọc Kỳ Lân dù sao cũng là lão tướng, mặc dù xảy ra chuyện như vậy, nhưng là cũng vẫn tương đối trấn định.

Thủy Nhi vội vàng cầm điện thoại lên gọi cho Thượng Quan Quân Triết.

"Thủy Nhi, anh đã đi khắp toàn bộ các tiệm vàng bạc, thì phát hiện xe của Mạc Thiên Kình đỗ tại trung tâm thương mại trước cửa tiệm vàng Gia Đại!"

Thượng Quan Quân Triết giờ phút này đang đứng ở trước xe của Mạc Thiên Kình, anh biết số xe của Mạc Thiên Kình, đối phương hình như làm không quá sạch sẽ, ngay cả xe vẫn còn ở đây, vì vậy anh cảm thấy chuyện có thể không nghiêm trọng như bọn họ tưởng tượng.

"Thật sao, vậy có tìm được dấu vết gì không?"

Thủy Nhi lớn tiếng hỏi, Sính Đình nhìn Thủy Nhi khẩn trương muốn chết.

Xe đã phát hiện ra rồi, nhưng lại không có ai, cái này đại biểu cho việc Mạc Thiên Kình thật sự đã đi mua nhẫn, cũng rất có thể vào lúc này đã bị bắt đi .

"Không có, anh mới vừa đi vào hỏi chủ cửa hàng, anh ấy thật sự đã đến đó mua nhẫn nhưng sau đó đã đi ra ngoài!"

Anh nghĩ, nhất định là bị người ở sau lưng công kích vào đúng lúc này!

"Thượng Quan Quân Triết, chúng ta mau báo cáo lên cấp trên đi, để cho bọn họ giúp một tay!"

Thượng tướng của Trung Quốc bị mất tích ở Mỹ, vậy thì Mỹ nhất định phải cho Trung Quốc một câu trả lời thuyết phục.

Cô cảm thấy nếu điều động cả lực lượng quân sự của Mỹ cùng tham gia thì so với bọn họ tìm còn mạnh hơn nhiều.

"Ừ, anh cũng nghĩ như vậy, Thủy Nhi, em chuẩn bị đi, anh sẽ an bài máy bay riêng để mọi người trở về!"

Bọn họ bây giờ ở lại chỗ này quá không an toàn!

"Được rồi, em đi chuẩn bị!"

Thủy Nhi liền cúp điện thoại, bây giờ đã là buổi sáng rồi.

Đang muốn nói với Sính Đình chuyện trở về thì chuông cửa liền vang lên, Sính Đình vội vàng đi xuống mở cửa!
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.