Chương trước
Chương sau
"Được, vậy anh muốn ăn cái gì em sẽ làm cho anh!" Tính tình của Sính Đình đột nhiên rất tốt, muốn bồi bổ sao? Cô sẽ bồi bổ cho anh thật tốt!

Mạc Thiên Kình tiến tới bên tai cô nhẹ nhàng thổi khí làm cho bên tai của Sính Đình trở nên tê dại nhưng là vẫn cố thờ ơ.

"Muốn ăn em!”

Gọng nói tầm thấp quyến rũ truyền vào trong tai Sính Đình. Cô nắm quyền, cắn răng, chỉ hận không thể mang chỗ nào đó của anh cắt đi nhưng cũng biết điều này là không khả thi.

"Ăn đi!" Sính Đình rất rộng rãi nâng cánh tay của mình lên lộ ra cánh tay trắng nõn trơn trơn mềm mềm, Mạc Thiên Kình liền vui mừng cười cười.

Nắm lấy cánh tay của cô nhẹ nhàng liếm lên cảm giác tê tê dại dại như có dòng điện chảy qua lập tức cuốn lấy toàn thân Sính Đình tim đập thình thịch trong lồng ngực.

"Mạc Thiên Kình, anh đừng liếm ngứa lắm !"

Sính Đình bị anh làm như vậy cả người liền khó chịu muốn rút tay về, nhưng Mạc Thiên Kình lại nắm chặt hơn, thật là tức chết cô cái cảm giác đáng chết kia lại xông tới!

Không ngờ chỉ liếm cái tay thôi mà cũng có ma lực như vậy làm cho cô cũng có chút không chịu nổi!

Mạc Thiên Kình rất vô lại vẫn cố ý liếm rồi vô sỉ nói:

"Bà xã à, em đồng ý cho anh ăn thì đương nhiên anh cũng sẽ không khách khí, chẳng lẽ em muốn đưa thân thể của mình cho anh ăn hay sao?"

Thật ra thì anh rất muốn ăn nhưng mà bà xã lại không đồng ý anh chỉ có thể uất ức mà ăn tay thôi!

Lời của Mạc Thiên Kình khiến cho Sính Đình thiếu chút nữa nổi đóa, cô chỉ là đang nói đùa có được hay không, anh đáng ra cũng nên nghiêm túc không phải sao ?

"Mạc Thiên Kình. . . . . ."

"Gọi ông xã!"

Mạc Thiên Kình bất mãn nói, anh muốn cô gọi mình là ông xã, nếu như vậy thì sẽ rất nhanh có thể ôm cô tới tay. Lại nói đứa bé đều đã có rồi cô còn muốn chạy trốn đi nơi nào nữa!

"Không gọi, anh cũng không phải là chồng em! Còn anh cũng không được gọi em là bà xã, em không phải là vợ của anh!"

Nghĩ hay thật lại muốn cô gọi mình là ông xã, Mạc Thiên Kình thật sự có chút được voi đòi tiên!

"Vậy thì em gọi anh Thiên kình còn anh sẽ gọi em là Đình Đình, em không phải rất thích anh gọi em là bảo bối! Tình yêu, thấy thế nào?"

Mạc Thiên Kình vô liêm sỉ đem 100 chiêu tán gái mình mới học được ra sử dụng mặc dù bản thân cũng cảm thấy rất ghê tởm nhưng cũng hết cách rồi. Cô cũng mang thai được bốn tháng hình như chưa bao giờ gọi tên anh thân mật như vậy mỗi lần đều gọi trực tiếp tên tuổi của anh!

"Không được, quá buồn nôn rồi, gọi Mạc Thiên Kình thì tương đối lọt tai hơn!"

Sính Đình không chút nghĩ ngợi liền thẳng thừng cự tuyệt! Mạc Thiên Kình rất thất vọng nhìn cô thở dài ủy khuất trèo lên giường.

Sính Đình có chút kinh ngạc nhìn thái độ của anh đường đường là một thượng tướng cư nhiên thể hiện tính khí trẻ con như vậy, thật sự làm cho cô quá kinh ngạc rồi!

"Mạc Thiên Kình,anh như vậy thật rất giống phụ nữ!"

Sính Đình lẩm bẩm mở miệng, Mạc Thiên Kình nhìn cô thở dài, bất đắc dĩ nằm ở trên giường.

Sính Đình đi tới, Mạc Thiên Kình liền lật người, đưa lưng về phía cô.

"Mạc Thiên Kình, anh giận sao?"

Sính Đình nhỏ giọng hỏi chẳng phải cô đang nói sự thật hay sao? Anh mới vừa như vậy thật có chút không giống với đàn ông, cô có nói sai chỗ nào đâu!

". . . . . ."

Cứ cho là anh sẽ nói chuyện, không ngờ anh một câu nói cũng không nói, thật sự là rất kỳ quái?

Leo lên giường, lấy tay chọc anh nói lớn :

"Mạc Thiên Kình, anh ở đây không nói lời nào, về sau cũng không cần phải lên giường của em nữa!"

Mạc Thiên Kình hơi nhúc nhích, Sính Đình trên mặt còn đang vui mừng, không ngờ anh không có lên tiếng mà lại lật người lại!

"Mạc Thiên Kình. . . . . . Ưmh ưmh. . . . . ."

Sính Đình còn muốn hét to lên không ngờ Mạc Thiên Kình đột nhiên lật người đè lên cô, bàn tay đem áo ngủ của cô hai ba lần cởi ra, khăn tắm bên hông cũng bị tháo ra, cả người đè ở trên người cô điên cuồng hôn lên.

Sính Đình cố gắng vùng vẫy, Mạc Thiên Kình cũng không có ý bỏ qua cho cô, hôn môi của cô cạy răng ra cái lưỡi của anh đột nhiên luồn vào dây dưa triền miên, cho đến khi cảm giác được người ở dưới không còn phản kháng nữa lúc này mới từ từ buông tha cho đôi môi của cô, hôn xuống cần cổ rồi đến xương quai xanh, nhẹ nhàng mơn trớn mang theo trêu đùa tựa như hôn, khiến cả người Sính Đình run lên .

Mạc Thiên Kình, kỹ thuật hôn của anh ngày càng có tiến bộ!

Sính Đình ở trong lòng than thầm, cắn răng, không muốn kêu ra tiếng.

"Bảo bối, nói em yêu anh, muốn anh!"

Mạc Thiên Kình nhẹ nhàng vuốt ve ở trước ngực cô, cảm nhận thân thể của cô đang run rẩy , cả người liền nóng ran lên chỗ dưới bụng bành trướng chờ thời cơ để phát động

Sính Đình cắn chặt môi không muốn kêu lên như thế thì thật xấu hổ!

"Mạc Thiên Kình, cục cưng. . . . . . Ừ. . . . . ."

Sính Đình vẫn chưa nói hết thì đã bị Mạc Thiên Kình ngậm lấy nụ hoa trước ngực, dịu dàng hôn, mút thỏa thích làm cô bất giác phải kêu lên.

Xấu hổ cắn chặt môi, muốn chống lại sự tiến công của anh nhưng lại phát hiện ngón tay của Mạc Thiên Kình đã sớm tiến vào trong thân thể mình từ từ xoay tròn!

"Ừhm. . . . . . A. . . . . ."

Sính Đình không nhịn được kêu thành tiếng, anh chỉ mới làm như thế này mà cô đã không chịu nổi, thân thể của cô thật sự cũng quá nhạy cảm rồi.

"Sính Đình, em yên tâm, anh sẽ vo cùng nhẹ nhàng không làm thương tổn đến cục cưng!"

Mạc Thiên Kình thở hổn hển, rút ngón tay ra đem vật nóng bỏng của chính mình vùi vào trong cơ thể cô, bắt đầu chuyển động theo tiết tấu .

"Ừhm. . . . . . Ah. . . . . . A. . . . . . ’ một luồng sóng khoái cảm cuốn tới, Sính Đình nắm chặt lấy hông của Mạc Thiên Kình, móng tay cũng cắm vào da thịt của anh khoái cảm mãnh liệt khiến cho cô sắp duy trì không nổi!

Từng tiếng rên yêu kiều từ trong miệng tràn ra, mới từ đầu còn rên khe khẽ sau lại trở nên kiều mị hơn nữa âm thanh cũng lớn hơn rất nhiều!

Mạc Thiên Kình cảm thấy cực kỳ thỏa mãn, người ta đều nói phụ nữ mang thai rất nhạy cảm, nhu cầu cũng rất cao, xem ra cũng thật chính xác!

Tốc độ ngày càng nhanh hơn, Mạc Thiên Kình cảm giác được mình cũng sắp đạt tới cao trào ôm lấy Sính Đình, mấy phen đánh thẳng vào rốt cuộc đem mầm móng nóng bỏng rót vào trong cơ thể cô, thân thể không nhịn được run lẩy bẩy.

Cảm thấy rất thoải mái!

Mạc Thiên Kình cũng không rút người ra mặc dù dục vọng mới vừa đi xuống, nhưng mà tối nay anh còn muốn làm một lần nữa!

Sính Đình bị đè ở phía dưới, nhưng bụng cũng không bị chèn lên. Cảm xúc vừa rồi làm cho cô thể nghiệm được làm những chuyện như vậy cũng thật tốt đẹp biết bao.

"Mạc Thiên Kình, em muốn đi vệ sinh!"

Sính Đình kêu lên khẽ đẩy anh ra.

Mạc Thiên Kình mặc dù rất không cam lòng nhưng cũng không thể nằm như vậy mãi được!

Sau khi Sính Đình trở lại nằm ở trên giường, sắc mặt vẫn còn rất ửng hồng, rõ ràng sau khi mang thai bụng cũng đã hơi nhô lên eo cũng có thay đổi lớn.

"Mạc Thiên Kình, ngủ thôi, khuya lắm rồi!"

Sính Đình vừa nói xong đã nhìn thấy trên mặt của Mạc Thiên Kình rộ lên ham muốn liền thở dài bất đắc dĩ nghênh đón. Lần này cô cũng không phản kháng ngược lại còn rất phối hợp với anh, nóng bỏng triền miên, mập mờ tràn đầy khắp cả căn phòng!

Vừa rạng sáng ngày thứ hai, tinh thần Mạc Thiên Kình đầy sảng khoái rời giường, cả người xem ra rất sung mãn. Thượng Quan Quân Triết thì lại có vẻ chán chường rất nhiều, có chút tư vị đau thương của đàn ông.

Trinh Tử cũng dậy rất sớm, trên người vẫn mặc áo ngủ tay ôm đứa trẻ!

Sính Đình vẫn chưa dậy có lẽ đã quá mệt mỏi, Mạc Thiên Kình cũng không nỡ đánh thức cô!

"Thượng Quan, tất cả chuẩn bị xong chưa?"

Mạc Thiên Kình nhìn Thượng Quan Quân Triết xem ra vẫn có chuyện còn chưa có làm xong, cũng không thấy Thủy Nhi ra ngoài!
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.