Chương 112: Không mang đủ tiền.
Bốn mắt nhìn nhau cứ như tranh chấp tối hôm qua với hiểu lâm ngày trước đều chưa từng xảy ra vậy.
Đề không phá vỡ không gian tĩnh lặng buồi sáng sớm, bọn họ đều không ai bảo ai mà không nói nữa.
Lê Nhật Linh hắng giọng: “Hôm nay không đi tới công ty à?”
“Một lúc nữa sẽ tới đó.“ Mặc dù Lâm Quân nói thế nhưng vẫn không có ý đứng dậy.
Cô biết bồn phận của mình thế hào, cũng muốn làm giống như lời ma lúc trước đã tự mình nói với anh. Thực hiện nghĩa vụ của một người vợ?
Lúc này đây, khi cô đã chìm trong sự dịu dàng của anh, cô lại quên mất lời hứa hẹn ban đầu với anh.
Chui ra từ trong ngực anh, cô đi chân không bước xuống sàn nhà, đứng ở bên mép giường hỏi anh: “Bữa sáng muốn ăn cái gì, tôi đi làm cho anh.”
Cô có hơi khác thường, mặc dù đã chủ động trả lời nhưng thái độ lại hời hợt đến đáng sợ.
Anh ngồi dậy kéo lấy tay cô, đôi mắt sâu thằm nhìn thằng vào mắt cô: “Người giúp việc sẽ chuẩn bị.” “Tôi biết.” Cô rút tay mình lại: “Hôm nay anh mặc đồ gì, tôi giúp anh lấy quần áo tới đây?”
“Mấy thứ này tôi sẽ tự xử lý.“ Anh nhíu mày, cánh tay dài duỗi ra kéo cô vào trong ngực: “Ngủ thêm một lúc nữa đi mà.”
Theo tính cách của cô, Lâm Quân cho rằng cô sẽ giãy giua, thế nhưng cô lại chậm rãi gật đầu nhẹ nhàng nói: “Được”.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-yeu-nong-bong-dung-hong-tron/3100114/chuong-111.html