Chương trước
Chương sau


Phan Kiều Như hốt hoảng che kín hai tai của mình và dùng sức lắc đầu, vẫn thét to như cũ. Cô †a bị điếc sao? Sao có thể như vậy được?

Người đàn ông nghĩ ngờ nhìn Phan Kiều Như.

Thấy cô ta cứ tự lắc lắc đầu như điên rồi, ông ta nằm tóc cô ta: “Cô đang làm gì đấy? Có phải cô chê ông mày không?”

Cũng không biết Phan Kiều Như lấy đâu ra sức mạnh, cô ta hung hăng đẩy người đàn ông kia ra rồi lập tức chạy về phía cửa. Nhưng không chạy được mấy bước, cô ta đã bị bắt trở lại. Lúc này, người đàn ông cũng không còn kiên nhắn nữa, ông ta dứt khoát dùng tay xé toang quần áo Phan Kiều Như.

Lúc đầu, ông ta còn nghĩ cô ta là một người phụ nữ xinh đẹp như vậy, mình nên dịu dàng với cô ta một chút, nhưng không ngờ người phụ nữ này lại không biết điều như thế.

Phan Kiều Như cố gắng giấy giụa, trên mặt đầy vẻ hoảng sợ và mất hết hy vọng, đôi mắt trợn 1o, cô ta kéo lấy tay người đàn ông kia, định cắn ông ta. Nhưng ông ta đã từng chịu thiệt một lần, làm sao có thể phạm sai lầm lần thứ haï?

Phan Kiều Như ăn mặc rất ít, xé mở hai ba lần đã cởi sạch đồ trên người cô ta. Người đàn ông lộ ra một nụ cười dâm đãng và xấu xa, dùng tay cầm lấy nơi đầy đặn của cô ta và liên tục xoa nản.

Phan Kiều Như lắc đầu dữ dội, không kìm nén nỗi khóc thét lên: “Anh Quân! Bố ơi! Nhanh cứu con với!”

Người đàn ông lại tát vào mặt cô ta: “Cô còn dám gọi người đàn ông khác à?”

Trong tay lại càng xoa nắn hăng say, một tay khác đã thăm dò phía dưới của Phan Kiều Như.

Phan Kiều Như từng sống ở nước ngoài mấy năm. Ở nước ngoài, bầu không khí rất cởi mở và khá loại, tình một đêm cũng là chuyện cực kỳ bình thường. Chẳng qua từ khi cô ta quay về nước, định gả vào nhà họ Lâm nên cô ta không còn chơi bời lộn xôn nữa, nhưng từ lâu cô ta đã không còn là gái trinh gì nữa rồi.

Người đàn ông cố gắng trêu chọc, dùng thắt lưng da trói lấy hai tay Phan Kiều Như, sau đó tiếp tục dùng ngón tay dò xét bên trong. Phan Kiều Như cũng chỉ là một người phụ nữ bình thường, lại bị một người đàn ông trên đùa nối lên phản ứng, vị trí rậm rạp cũng bắt đầu trở nên ẩm ướt.

Người đàn ông không kìm nén được nụ cười: “Đúng là một con đàn bà thấp hèn!”

Phan Kiều Như đỏ mặt, trong lòng cô ta vô cùng xấu hổ. Cô ta cố gắng cắn chặt môi mình, cố kìm nén không để mình kêu lên thành tiếng.

Người đàn ông cũng lười phản ứng với cô ta, tự cởi quần mình ra rồi mạnh mẽ tự thân vận động.

Phan Kiều Như lập tức đau đến mức thét lên…

Bên kia, Lý Thành ngồi trong phòng làm việc của Lâm Quân, hai chân bắt chéo, cũng không hề có vẻ căng thẳng.

“Haizz… Tổng giám đốc Quân! Anh nói xem, anh làm như vậy có quá độc ác không?”

“Không phải ý nghĩ này do anh đưa ra à?” Lâm Quân nhíu mày nhìn Lý Thành. Có thể hai người không đánh nhau thì không quen biết, cũng có thể vì một lý do nào khác, nhưng anh phải thừa nhận là Lý Thành rất phù hợp với khẩu vị của anh Những người nghèo khác, ai thấy anh mà không a dua nịnh nọt, không ngờ Lý Thành lại có thể bình Tĩnh, thong dong như vậy.

Lý Thành bĩu môi: “Nói vậy cũng đúng! Nhưng tôi còn tưởng là anh vẫn biết thương hoa tiếc ngọc, đau lòng không nố ra tay đấy!”

“Tại sao tôi phải đau lòng vì cô ta?”

“Bên ngoài đều nói là anh và con gái nhà họ Phan có quan hệ với nhau mà, không đúng à?”

“Ai nói vậy?” Lâm Quân nhíu mày. Nếu lời như vậy mà truyền vào tai Lê Nhật Linh, không biết lại ồn ào, xảy ra chuyện quái quỷ gì đây! Thật đáng ghét!

Lý Thành vuốt tay: “Tôi quên rồi! Dù sao cuộc sống của những kẻ nhiều tiền như các người đều kỳ quái, muôn hình vạn trạng, chuyện gì không thể xảy rat”

‘Trán Lâm Quân giật giật, anh cũng lười quan tâm đến những lời không đáng tin cậy của anh ta: “Nhật Linh và đứa bé là ranh giới cuối cùng của ôi. Cô ta dám ra tay với bọn họ, tất nhiên cô ta cũng phải trả giá tương xứng”

“Vậy bước kế tiếp là gì? Cứ như vậ sao?”

Lâm Quân vuốt tay, nhíu mày nhìn Lý Thanh Hình như anh ta lại có ý tưởng quái quỷ gì rồi!

“Nhưng mà e rằng lý tưởng này thật sự quá đáng!” Lý Thành nhíu mày lắc đầu, giống như đột nhiên lương tâm trỗi dậy.

là xong rồi “Để cô ta nghiện ma túy, sau đó đưa cô ta đến nước Mỹ, vứt vào khu vực hỗn loạn nhất, sau này để cô ta tự sống tự chết đi!” Lâm Quân xoa xoa huyệt thái dương, mở miệng nói một cách lạnh nhạt giống như đang nói về một chuyện hết sức bình thường vậy.

‘Trán Lý Thành giật giật. Đúng là không nên trêu chọc một người đàn ông như Lâm Quân!

Dính vào ma túy, lại còn vào những chỗ hỗn loạn kia, chậc chậc chậc… Dùng mông cũng có thể nghĩ ra kết quả là gì!

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.