Chương trước
Chương sau


Chương 1103

 

“Anh không sao đâu! Em có đói không? Anh đi nấu cơm cho eml”

 

Trần Hi Tuấn miễn cưỡng nở nụ cười, cũng dám nhìn thẳng vào mắt của Trần Hi Lam, đứng dậy làm bộ muốn đi vào phòng bếp.

 

“Anh!”

 

Trần Hi Lam lớn giọng hơn một chút gọi, Trần Hi Tuấn dừng lại, nhưng không xoay người lại nhìn cô.

 

“Anh còn định giấu em bao lâu nữa?”

 

Trong lòng Trần Hi Tuấn đầy căng thẳng, xoay người lại nhìn Trần Hi Lam.

 

Trần Hi Lam nhìn Trần Hi Tuấn, nước mắt nhanh chóng lăn xuống.

 

“Anh, em đã biết rồi, chuyện của cha, em đều đã biết rồi, anh không cần phải một gánh vác nữa, em không có mỏng manh yếu ớt như anh nghĩ đâu, thật đó “

 

Trần Hi Lam là thật sự đau lòng cho Trần Hi Tuấn, từ nhỏ đến lớn cô đã cãi nhau với người anh trai này của mình không ít lần, nhưng bọn họ cũng đều biết rõ, từ tận đáy lòng đều rất yêu thương đối phương.

 

“Trần Hi Lam!”

 

Trần Hi Tuấn rốt cục cũng yên tâm buông xuống những băn khoăn đắn đo trong lòng mình, tất cả phòng tuyến của người đàn ông trong nháy mắt liền biến mất, anh ngồi xổm xuống, ôm lấy chân mình.

 

“Ông ấy lừa chúng ta, ông ấy đã lừa chúng ta” Thanh âm của anh nghẹn ngào, giống như một đứa trẻ đang vật vã trong khổ sở, James ở bên ngoài cho dù đã làm cái gì, thì cũng là cha của anh, ít nhất là từ trước đến nay ông chưa bao giờ bạc đãi bọn anh.

 

“Em biết, em biết.”

 

Trần Hi Lam cũng quỳ trên mặt đất, dang tay ôm lấy Trần Hi Tuấn.

 

“Chúng ta nên làm cái gì bây giờ? Làm sao bây giờ? Lâm Quân bảo anh giúp anh ta tìm chứng cứ, nhưng anh làm sao có thể làm như vậy được đây? Ông ấy là cha của chúng tai”

 

Anh gắt gao ôm lấy Trần Hi Lam, hiện tại cô chính là người duy nhất mà anh có thể tin tưởng, có thể dựa vào.

 

“Không có việc gì đâu, không có việc gì đâu, mọi chuyện rồi sẽ qua đi thôi, mọi thứ rồi cũng sẽ trôi qua” Trần Hi Lam nhẹ giọng trấn an Trần Hi Tuấn, hốc mắt cũng đã ướt át.

 

Không biết hai người bọn họ như vậy đã bao lâu, Trần Hi Lam phát hiện Trần Hi Tuấn không nói gì cả.

 

“Anh?”

 

Cảm giác có gì đó không đúng, Trần Hi Lam đỡ người Trần Hi Tuấn dậy, mới phát hiện Trần Hi Tuấn cư nhiên lại đang ngủ, tại sao lại có thể như vậy?

 

Trần Hi Lam sờ sờ cái trán của Trần Hi Tuấn, nhiệt độ so với vừa nấy đã nóng hơn rất nhiều.

 

Nhưng ở trong nhà không có thuốc hạ sốt, hiện tại phải làm sao đây!

 

“Alo, Lâm Quân, anh mau tới đây một chút đi, anh trai tôi bị bệnh rồi, anh mau tới đây đi.”

 

“Được, mấy người đang ở đâu?” Lâm Quân vừa mới ngủ dậy, đang chuẩn bị lên mạng đặt vé máy bay cho ngày mai, lại bị Trần Hi Lam đánh thức.

 

“Địa chỉ, địa chỉ tôi sẽ gửi lên di động cho anh”

 

Trần Hi Lam luống cuống tay chân gửi địa chỉ cho anh, cúi đầu nhìn Trần Hi Tuấn, trong lòng có chút tan vỡ.

 

Trong bệnh viện, bác sĩ cầm lấy nhiệt kế trên người Trần Hi Tuấn lên xem, khẽ nhíu mày.

 

“Người này đã sốt tới 39 độ rồi, may mà các người đưa tới đúng lúc.”

 

Tiêm một mũi hạ sốt, Trần Hi Tuấn đang ngủ cũng khẽ nhíu mày.

 

“Buổi sáng không phải anh ta vẫn còn đang khỏe mạnh sao? Tại sao mới qua chưa tới một ngày lại có thể trở nên như vậy rồi?”

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.