Bên kia Alex vui vẻ tung tăng lùng xục cần mẫn bao nhiêu thì bên này Elio khó ở bấy nhiêu. Từ nãy tới giờ hắn cứ phải gắng phớt lờ ánh mắt trầm trồ mỉa mai của Kevin.
- Ồ Elio, hóa ra sở thích của mày là như vậy. Khai thật đi, mày để mắt tới nhân viên của tao từ khi nào?
giọng điệu chọc ghẹo ngấm ngầm của Kevin làm Elio vô cùng chướng tai. Hắn trừng mắt:
- Chuyện của tụi tao không cần mày quan tâm. Nói mau! Tới đây làm gì?
- Đừng quạu, đừng quạu. Đương nhiên là có chuyện nên tao mới sáng sớm tới quấy rầy mày chứ.
- Có chuyện mau sủa! - Elio cộc cằn
- Chuyện là Anna tìm tao…
Elio bật dậy khỏi ghế ngồi, Không cần nghe Kevin nói hết câu đã quát ầm lên:
- Giovanni, tiễn khách! Đóng cửa thả chó!
Kevin vội vàng ôm chặt Elio lại, dở khóc dở cười nói:
- Đừng nóng, đừng nóng mà. Nghe tao nói hết đã.
- Có gì để nói. Tao còn chưa tìm cô ta tính sổ nợ nần, cô ta đã tìm đường muốn chết?
Thấy Elio hung dữ như vậy, Kevin có chút chùn chân, e ngại hỏi:
- Sao mày lại tức giận như vậy. Tao nghe nói là hôm ở bữa tiệc sinh nhật có chút sự cố…
Elio quắc mắt, giọng lạnh băng:
- Chút sự cố? Cô ta kể vậy à? Xém chút Alex bị cô ta hại chết rồi.
- Nghiêm, nghiêm trọng đến vậy? Khoan, Anna làm sao có thể là đối thủ của Alex. Một mình Alex có
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-yeu-noi-chung-toi-la-huynh-de/2963695/chuong-17.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.