Phải trải qua một chốc gian nan nuốt xuống những cảm xúc dâng trào nơi cổ họng, Elio mới có thể run run nói được:
- Vậy tại sao anh lại muốn giết nó? Chẳng phải nếu anh cứ tiếp tục diễn vai anh trai tốt, nó sẽ cho anh mọi thứ anh muốn sao? Ngay cả quyền thừa kế nó cũng đã muốn nhường cho anh.
Matteo một lần nữa lại cười giễu cợt, che khóe miệng nhìn Elio như có vẻ thú vị lắm:
- Càng ngày, em càng làm tôi cảm thấy em không khác gì thằng nhóc đó đấy. Em cũng thật quá tin tưởng người khác. Em tin rằng thằng nhóc đó thật sự muốn nhường quyền thừa kế sao? Thật ra tôi cũng từng nghĩ như em nên khi nó cãi nhau với cha, đến Atlantic sống và nói không bao giờ đặt chân về nhà tôi đã nghĩ rằng nếu nó cứ biết điều như vậy thì cứ diễn tốt vai anh trai tốt của nó, để nó sống lâu một chút cũng được. Nhưng rồi khi mẹ của nó thật sự nổi giận, muốn truất quyền thừa kế của nó thì nó lại cưới một cô gái để giữ lại quyền thừa kế trong khi trước đó nó chỉ qua lại với đàn ông. hành động đó đã khiến tôi hiểu ra, một thằng nhóc sống trong nhung lụa, ngậm thìa vàng để sinh ra sao có thể thật sự từ bỏ sự thoải mái và quyền lực tuyệt đối của đồng tiền mang lại. Những hành động của nó chẳng qua là sự ngang bướng của một cậu ấm được cưng chiều thành thói kiêu căng mà thôi.
Elio cười cay đắng nói:
- Cho nên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-yeu-noi-chung-toi-la-huynh-de/2963560/chuong-88.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.