Lúc Hàn Dao hỏi ra câu ấy, cặp mắt màu nâu của Trương Lan Tiếu hơi dao động. Cô ấy chậm rãi gật đầu, quả thực là có liên quan1 tới Hàn Dao.
“Nếu tôi đoán không nhầm thì nguyên nhân là do tôi mà ra, nhưng tôi không hề hay biết, đúng không?”
Trương Lan Tiếu không nói gì, có vẻ như đang sắp xếp từ ngữ.
“Chuyện xảy ra khi nào?”
Hàn Dao dựa vào 3cửa, cả người mềm oặt đi, dồn hết sức nặng lên bệ cửa sổ. Cô hờ hững hỏi câu ấy, sau đó cụp mí mắt xuống, không nhìn biểu cả2m của Trương Lan Tiếu.
Trương Lan Tiếu im lặng rất lâu, khoảng mấy phút sau mới mở miệng:
“Trong lần sát hạc0h cuối cùng dành cho các tân binh trên đảo, sau khi Nhậm Thiên Nghênh đưa cô đi, cảm xúc của Chúc Quân Dương bùng nổ. Đường 9Duy Hy nói lý lẽ với cô ấy, cô ấy mắng anh ta, trách anh ta là thích cô nhưng lại không giúp cô.”
Nghe đến đây, Hàn Dao nhíu chặt lông mày, nhưng không ngắt lời Trương Lan Tiếu.
“Sau đó bọn tôi cũng không ngờ rằng Đường Duy Hy lại hôn Dương Dương. Anh ta nói rằng anh ta có thể hôn một người con gái khác ngoài cô, tức là không còn thích cô nữa. Mặc dù hôm ấy Dương Dương đã tát anh ta một cái, nhưng đồng thời cũng bắt đầu chú ý và có tình cảm với anh ta từ khi đó. Đường Duy Hy thì vẫn luôn né tránh cô ấy, thậm chí còn nói cô ấy như thế, cô nói xem, có phải anh ta vẫn còn tình cảm với cô không?”
Thực sự là Trương Lan
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-yeu-nha-thu-truong/592046/chuong-192.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.