Trên đường đi, Hàn Dao còn tiện thể tìm một vài loại quả giải khát. Ngồi trong chỗ trú, cô lại cảm nhận được cơn thèm thịt, trong lòn5g vô cùng phiền muộn.
Cô cầm bản đồ, đến khi tính toán chính xác xong thì trời đã tối rồi.
Tựa vào chỗ trú, Hàn Dao 6ngồi ngắm sao trời, thức đến nửa đêm.
Vừa tới mười hai giờ là cô thu dọn đồ đạc, bước vào bóng đêm nùng nặc. Đêm khuya, một 7cơn gió thổi qua nơi mà Hàn Dao đứng, mấy chiếc lá rơi xuống.
Bóng người biến mất, đêm đen vô tận ẩn giấu biết bao nguy hiểm4, mặc dù không an toàn bằng ban ngày, nhưng Hàn Dao cũng chỉ có thể lên đường.
Hàn Dao đã lên kế hoạch rút ngắn khoảng thời 8gian trong rừng từ mười bốn ngày xuống còn mười một ngày. Cô nhất định phải tới nơi mà Nhậm Thiên Nghênh nói trước mười hai giờ đêm ngày thứ mười hai.
Vào ban đêm, ở cái nơi khỉ ho cò gáy này kiểu gì cũng sẽ có một số thứ ghê rợn. Hàn Dao đi khoảng hai kilomet về phía bắc thì gặp một đàn dơi, buổi tối là thời gian hoạt động chủ yếu của chúng.
Một bầy dơi đen nghịt khiến cái nơi vốn không sáng sủa gì này càng thêm âm u. Hàn Dao ở trên một cái cây, nhìn bầy dơi đen ngòm. Để tránh đụng phải những con dơi phía đối diện, cô lựa chọn thay đổi phương hướng, vòng theo đường hình cung, tới thẳng điểm dừng chân tiếp theo.
Đủ mọi loài động vật xuất hiện. Tuy rằng lên đường vào ban ngày cũng gặp một số động vật, nhưng khả năng công kích
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-yeu-nha-thu-truong/592009/chuong-154.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.