“Chú La, bọn cháu mới quen biết chưa lâu, không phải mối quan hệ mà chú nói.”
“Cậu thừa nhận đi, tưởng tôi mù à? Thừa nhận cũng k5hông thiếu miếng thịt nào đâu. Mà nói chứ, cậu mà tán đổ cô nhóc đó thì chắc chắn sẽ hạnh phúc!”
Phó Thiếu Lê bị gặng hỏi đến mứ6c thấy phiền. Trước mắt anh còn đang có một đống chuyện phải lo, ông chú này già đầu rồi mà còn thích lo chuyện bao đầu, đúng là khiến n7gười ta bó tay.
“Chú La, cho dù hiện giờ cháu có suy nghĩ đó thì Hàn Dao vẫn còn nhỏ, chưa đứng vững trong quân đội. Cháu muốn c4ô ấy đi xa hơn, vậy nên bây giờ chưa phải lúc.”
La Hiển Thanh cười: “Thấy chưa, cậu vẫn nói ra đấy thôi. Tôi nói cho cậu biết, c8ó câu ‘tiên hạ thủ vi cường, hậu thủ vi tai ương’, mặc dù cô nhóc đó còn trẻ, nhưng không thiếu người theo đuổi, tôi vừa trông thấy một cậu xong. Bây giờ cậu ra tay trước, cẩn thận đến lúc không kịp thì chẳng có chỗ mà khóc đâu.”
Vừa rồi ông ấy đã thấy hết mọi hành động của Đường Duy Hy, mặc dù Hàn Dao né tránh anh ta, nhưng ngày nào hai người cũng gặp nhau, thời gian lâu rồi có gì đó với nhau thì sao!
La Hiển Thanh rất lo lắng về chuyện ấy. Tuy rằng thằng nhóc thối này đốt nhà bếp của ông ấy mấy lần, nhưng ông ấy vẫn cảm thấy chỉ có thằng nhóc ưu tú này mới xứng với Hàn Dao.
Ở đầu bên kia điện thoại, Phó Thiếu Lê im lặng một lát rồi cười nói: “Chú La, chú cứ yên tâm,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-yeu-nha-thu-truong/591961/chuong-106.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.