Hà Tiêu Linh nhìn anh ấy, không nói gì cả, chỉ đứng sang bên cạnh. Sa Long tất nhiên là hài lòng rồi, cầm chiếc đồng hồ bấm gi5ây rời khỏi bờ cát, bước vào trong nước, tới chỗ mà mọi người đang đứng.
Anh ấy giơ tay lên, con số trên đồng hồ bấm 6giây lộ ra.
“Đây là thời gian mà các cô các cậu dùng để đi từ núi sau đến đây. Mở to mắt mà xem thành tích của các cô7 các cậu tệ đến thế nào! Tất cả đều mở to mắt ra mà nhìn!”
Sa Long đi lại trong đội ngũ, giơ đồng hồ bấm giây ra trướ4c mặt mọi người. Mười chín phút rưỡi, trong lòng mọi người đều nghĩ lại biểu hiện của mình.
Đi hết một vòng, Sa Long 8dừng lại ở đằng trước đội ngũ, giơ đồng hồ bấm giây lên.
“Các cô các cậu cảm thấy mình rất mạnh sao? Cảm thấy mình còn có mặt mũi lấy cái biểu hiện ấy để đón nhận thử thách của đội lục chiến hải quân sao? Tôi nói cho các cô các cậu biết, không một ai đạt tiêu chuẩn tuyển chọn của đội lục chiến hải quân hết! Tất cả đều là một lũ rác rưởi, còn ở đây tự cao tự đại!”
Tiếng quát của Sa Long vang khắp không trung bờ biển, bên tai mọi người quanh quẩn lời nói của vị giáo quan nam nghiêm túc này. Sự thật trần trụi hiện ra trước mắt, khiến bọn họ bối rối.
Ngoại trừ tiếng gió biển, trên bờ cát chỉ còn lại sự im lặng.
Sa Long nhìn mọi người với một biểu cảm khó đoán.
“Toàn thể đội ngũ, nằm xuống!”
Hàn Dao nhanh chóng nằm xuống,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-yeu-nha-thu-truong/591955/chuong-100.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.