Phó Thiếu Lê không vội vã bơi lên mặt nước mà quan sát tình trạng của Hàn Dao trước, trong lòng cũng âm thầm toát mồ hôi thay cho cô.
L5úc Phó Thiếu Lê buông ra, Hàn Dao vẫn chưa hoàn hồn lại, tiếp tục chìm hơn một mét nữa. Sau đó, cô như phát điên, vùng vẫy hai tay hai chân, b6ơi về phía có ánh sáng.
Ánh sáng đang gần ngay trước mắt, chỉ còn cách khoảng một bàn tay nữa là cô có thể chạm vào mặt biển. Thế nhưn7g, ánh sáng tốt đẹp đến thế, vậy nên chắc chắn sẽ có những thứ tăm tối muốn phá hủy.
Chỉ còn cách khoảng một bàn tay nữa là Hàn Dao ch4ạm được vào mặt biển, nhưng một cái chân đột nhiên thò ra, đạp mạnh vào mông cô, dễ dàng phá vỡ trạng thái trước đó của cô.
Cơ thể lệc8h đi, phương hướng cũng thay đổi. Bởi vì cảm giác đau truyền từ mông tới, mức độ nhanh nhẹn của tay chân giảm đi phần nào, cô chỉ có thể nghiêng người, bơi hai mét về một hướng khác, khoảng cách với mặt biển lại càng xa hơn.
Hàn Dao xoay người, trợn mắt lườm cái người âm thầm giở trò xấu kia. Bắt gặp ánh mắt lạnh nhạt không chút gợn sóng của anh, cô không khỏi rụt cổ lại.
Cô bơi lên trên ngay trước mặt Phó Thiếu Lê thì chắc là anh sẽ không trắng trợn tập kích cô nữa. Nhưng suy cho cùng thì cô vẫn đánh giá anh lương thiện quá rồi.
Hai người đối mặt với nhau, Hàn Dao trông thấy toàn bộ quá trình anh “ra tay” với mình.
Tay cô mới vẫy hai cái thì đã có một
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-yeu-nha-thu-truong/591942/chuong-87.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.