“Không thấy bọn họ đâu, sáng nay cũng không tới ăn sáng.”
Hàn Dao mở to hai mắt, nuốt thức ăn trong miệng xuống.
“Tiểu Bân, 5còn thừa bánh bao không? Có thể kiếm cho tôi một ít được không?”
“Còn, sáng nay vẫn còn thừa bánh bao, tôi đi lấy cho cô. Cô chờ tô6i một lát.”
Hàn Dao xử lý nốt thức ăn trong bát, rửa bát rồi đặt vào chỗ cũ.
Chẳng mấy chốc, Tiểu Bân đã ôm một túi bánh ba7o ra cho cô.
Hàn Dao xách túi bánh bao ấy về ký túc xá, lên thẳng tầng bốn rồi đá cửa ra, đặt bánh bao lên bàn. Cô lôi Chúc Quân Dư4ơng xuống giường.
“Dậy mau, mặt trời lên cao ba sào rồi!”
Vẫn như lúc trước, cô kéo Chúc Quân Dương từ trên giường xuống đấ8t.
“Dậy đi, lửa thiêu mông rồi!”
Hàn Dao hô thật to, những người khác tỉnh dậy cả rồi mà người bị kéo xuống đất vẫn còn ngủ. Thế là cô dứt khoát tung chiêu, cù vào eo, nách, thậm chí là cả gan bàn chân của cô ấy, nhưng tất cả đều vô dụng.
“Heo, tập hợp, giáo quan chuẩn bị kéo chúng ta đi xõa rồi!”
Làm kiểu gì Chúc Quân Dương cũng không dậy, Hàn Dao hét vào tai cô ấy.
Mấy người đang lơ ngơ trên giường chuyển mắt nhìn Hàn Dao. Chúc Quân Dương thì bắn ngược từ dưới đất lên, chỉ chớp mắt đã tỉnh táo lại, nhanh chóng mặc quần áo.
“Lại phải tập hợp à? Tôi còn chưa ngủ đủ nữa!”
Hàn Dao ngồi xuống mép giường Trương Lan Tiếu.
“Mau đi rửa mặt đi. Tôi mang thức ăn từ nhà ăn về rồi, còn chuyện tập hợp thì tôi chưa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-yeu-nha-thu-truong/591905/chuong-50.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.