Cô chạy ra ngoài, Chúc Quân Dương sửng sốt giây lát rồi lập tức hô với theo.
“Đại Dao, cô đi đâu thế?”
Chạy the5o tới cửa, cô ấy nghe thấy giọng của Hàn Dao vọng tới từ phía xa xa.
“Đi xem lượng công việc ở nhà vệ sinh lớn thế nào6!”
“Ồ.”
Chúc Quân Dương xoay người lại. “Lượng công việc gì cơ?”
Chúc Quân Dương đi giày, miện7g còn lẩm bẩm. Từ lúc Hà Tiêu Linh nói, mọi người trong phòng ngủ đều ngây ra như phỗng. Nghe Hàn Dao nói vậy, bọn họ mới hoàn4 hồn lại, tức khắc đẩy nhanh tốc độ.
Chúc Quân Dương xỏ một chiếc giày vào rồi mới kịp phản ứng, ngẩng đầu nhìn về phí8a Trương Lan Tiếu.
“Tiếu Tiếu, có phải giáo quan Hà bảo chúng ta phải dọn vệ sinh một tuần không?”
“Đúng thế, Đại Dao đi khảo sát địa hình rồi, chúng ta đợi quét dọn nữa thôi.”
Trương Lan Tiếu tươi cười, vừa nói xong thì Hàn Dao quay lại.
“Buổi sáng thì không kịp đâu, buổi trưa chúng ta phải hy sinh thôi. Với lượng công việc ở nhà vệ sinh, tranh thủ một buổi trưa chắc là xong đấy.”
“Cái gì? Một buổi trưa? Vậy chúng ta không được ngủ trưa à?”
Chúc Quân Dương ngạc nhiên, dừng động tác xỏ giày lại. Hàn Dao nhún vai gật đầu.
“Đúng thế.”
Dưới tầng, tiếng còi vang lên.
“Tất cả mọi người tập hợp ở sân huấn luyện!”
Giọng của Hà Tiêu Linh vọng tới, đánh thức thần chí của mọi người, không ai rảnh mà nghĩ tới chuyện dọn vệ sinh nữa.
Một trăm người tập hợp ở sân huấn luyện. Giang Hàn đứng đầu trong tất cả các giáo quan, Hà Tiêu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-yeu-nha-thu-truong/591895/chuong-40.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.