🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

“Có điều trên mặt có vết thương, tớ đang hơi

tò mò vì sao lại có vết thương đó.”

“Có vết thương Thú vị phết nhỉ!”

Hà Tiêu Linh sờ cằm, ánh mắt toát lên vẻ

hứng thú.

Giang Hàn vỗ vai Hà Tiêu Linh, cắt đứt mạch

suy nghĩ của cô ấy. Cô ấy lập tức dừng lại,

vội vàng điều chỉnh lại cảm xúc, khởi động

xe rồi lái ra khỏi ga tàu.

Thật ra trên tàu không có nhiều lính nữ như

Hàn Dạo, tổng cộng cũng chỉ có khoảng ba

mươi người, thế nên sau khi ra khỏi trạm xe

lửa, đội ngũ thưa thớt này xuất hiện trên

đường lớn cũng không quá nổi bật.

Hàn Dao không chạy vọt như ban đầu nữa,

làm vậy tương đối hao thể lực. Dù sao ba

mươi kilomet cũng không phải là một chặng

đường ngắn, vậy nên tốt nhất là nên dùng thể

lực một cách hợp lý.

Cô chạy chầm chậm ở giữa đội ngũ. Thật ra

bọn họ chạy không có tổ chức, không có kỷ

luật nên đội hình đã tan tác từ lâu rồi, nói là

đội ngũ cho dễ nghe thôi.

Trương Lan Tiếu chạy song song với cô. Cô

quay đầu liếc nhìn, thấy cô ấy cũng không đỏ

mặt, không thở mạnh giống mình, bèn cười

nói: “Ra gì đấy nhỉ!”

Trương Lan Tiếu nhìn cô, nhướng mày lên:

“Đương nhiên rồi. Tôi học trường thể dục thể

thao, sở trường là chạy cự ly dài.”

Không khó để nghe ra được sự đắc ý trong

lời nói của Trương Lan Tiếu. Hàn Dao không

khỏi nhìn cô nàng này bằng cặp mắt khác. Cô

không ngờ rằng Trương Lan Tiếu còn có một

mặt như vậy, đáng yêu

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-yeu-nha-thu-truong/260792/chuong-7.html

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.