Sáng sớm Khả Ái tỉnh dậy thậy sớm. Ánh mắt ngọt ngào nhìn người đàn ông bên cạnh ngủ say. Bàn tay không tự chủ mà lướt trên khuôn mặt tuấn tú mê người của Diễn Tước. Làn da anh rất mịn màng tưởng chừng như anh sẽ sử dụng rất nhiều mĩ phẩm nhưng từ khi ở với anh cô không thấy anh bôi một loại mĩ phẩm dưỡng da nào. Cặp lông mày đen làm anh thêm phần cương nghị, lông mi dài, cánh mũi cao. Chỉ những đặc điểm này anh đã làm cho phái nữ điêu đứng không thôi. Đặc biệt là đôi môi mỏng màu hồng. Người ta thường nói môi mỏng bạc tình. Đối với cô đây là điểm chí mạng. Mỗi lần anh cười, khiến trái tim cô đập rộn ràng không thôi, tưởng như có hàng nghìn con nai đang chạy loạn trong tim mình. Cảm giác xao xuyến, bồi hồi khi gặp anh, yêu anh không sao diễn tả được.
Diễn Tước cầm đôi tay mảnh mai đang sờ loạn trên mặt mình xuống. Xoay người nằm đè lên Khả Ái. Đôi mắt câu hồn không có vẻ gì là mới ngủ dậy cả, giọng nói ấm áp của người đàn ông vang lên trong khung cảnh ngọt ngào của buổi sớm.
" Anh có thể cho em trực tiếp sờ."
Nói rồi anh nắm lấy bàn tay nhỏ bé của cô không chút ngại ngùng đặt lên ngực của mình. Khả Ái ngượng ngùng rút tay của mình ra. Đẩy Diễn Tước xuống giường, lúng túng giải thích.
" À...em...em đi tắm..."
Vụt chạy vào trong phòng tắm. Trong phòng tắm, trái tim cô đập thình thình, mặt đỏ au. Nghĩ lại cảnh tượng vừa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-yeu-nghiet/3282423/chuong-37.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.