Kéo tay Khả Ái ra khỏi công ty trước mặt bao nhiêu nhân viên, mà ở trong giờ làm việc, chủ tịch lôi lôi kéo kéo một cô gái đi thẳng ra cửa làm gì vậy ta? Hàng trăm đôi mắt ngơ ngác nhìn theo hướng hai người đi ra cửa lớn.
Đi vào gara để xe, Diễn Tước mở cửa nhét Khả Ái vào ghế phụ, lên xe rồi phóng thẳng ra ngoài. Chiếc xe lăn nhanh trên đường cao tốc. Đi một lúc, Khả Ái càng thấy con đường này quen. Diễn Tước một tay lái xe, một tay lấy ra một tờ giấy màu trắng chi chít chữ trên đó đưa cho Khả Ái thêm một cái bút.
" Nếu em đồng ý, hãy kí vào đây. Anh đã tìm được tim phù hợp cho em của em. Nhưng anh tôn trọng ý kiến của em!"
Khả Ái ngạc nhiên, bối rối không biết làm sao. Đây dù sao cũng là cơ hội hiếm có của Khả Tư. Nhưng, hình như mình nợ anh ta quá nhiều rồi. Phân vân một hồi cũng không biết trả lời Diễn Tước như thế nào.
" Anh...sao phải giúp tôi nhiều như vậy?"
Diễn Tước vẫn chăm chú lái xe, nhưng khoé mắt thì đang nhìn khuôn mặt nhỏ nhắn của Khả Ái.
" Đừng thắc mắc! Việc của em bây giờ chỉ cần quyết định kí hay không vào tờ giấy đó thôi. Có điều kiện hết mà!"
Khả Ái nhíu mày nhìn Diễn Tước nhưng cuối cùng vẫn cúi đầu thở dài.
" Được rồi. Điều kiện gì cũng được."
Mắt Diễn Tước loé lên một tia sáng khó phát hiện. Một lúc lâu sau, chiếc xe dừng ngay trước cổng trường đại học Thanh Hoa. Diễn Tước
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-yeu-nghiet/129084/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.