Diệc Tâm khó khăn lắm mới mở mắt được, đầu cô nhức như búa bổ, cả người như bị cả đàn voi dần qua 1 trận nên đau ê ẩm không thể cử động mạnh. Hơi thở ấm áp len lỏi qua những ngọn tóc lả lướt rũ xuống giường phả vào gáy khiến cô giật mình quay lại nhìn, gương mặt góc cạnh hoàn mỹ như tượng tạc với sóng mũi cao, đôi môi mím chặt gợi cảm đang cong lên đầy thỏa mãn đối diện với cô, anh đang nhắm mắt ngủ say sưa. Cả người Diệc Tâm bị ôm chặt đến nghẹt thở dán sát vào người Âu Thần Hi khiến cô ngại ngùng đến đỏ bừng mặc khi nhận thấy dưới lớp chăn mỏng mình hoàn toàn trần trụi…đã xảy ra chuyện đó sao!
Diệc Tâm cố nhớ lại sự việc diễn ra đêm qua. Cô nhớ Tô Hiểu Đông đã đến bệnh viện gặp mình, cả hai cùng nói chuyện nhưng sao sau đó cô lại không còn biết gì nữa, trí nhớ chỉ còn là 1 mảng trắng xóa, khi tỉnh dậy thì người bên cạnh cô lại là Âu Thần Hi, cả hai còn phát sinh quan hệ như vậy! Rốt cục đã xảy ra chuyện gì chứ? Cô đưa tay ve vuốt sóng mũi cao với cánh mũi phập phồng đang thở đều đặn, ánh nắng chiếu những tia sáng nhàn nhạt vào phòng bao phủ 1 lớp bụi vàng trên mặt anh. Âu Thần Hi đột nhiên he hé mắt, anh khẽ khàn lên tiếng.
“Em đang tính dụ dỗ anh lần nữa đấy à?”
Diệc Tâm bối rối rụt tay lại, cô ấp úng.
“Em…em không có!”
“Cô gái nói dối, anh phải phạt em.”
Âu Thần Hi nheo nheo
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-yeu-ngang-buong-ngay-ngay-bo-tron/1747297/chuong-82.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.