Diệc Tâm dọn dẹp trong phòng thỉnh thoảng lại đưa mắt nhìn ra ngoài, Âu Thần Hi mặc một chiếc áo sơ mi màu trắng thẳng thớm với tay áo xắn lên đến khuỷu tay tôn lên dáng vẻ cao lãnh, bây giờ anh lại đeo vào chiếc tạp dề màu xanh da trời nhìn vừa nam tính lại vừa có sức hấp dẫn của người đàn ông nội trợ trong gia đình. Ánh sáng dìu dịu từ trần nhà tỏa xuống, cả người Âu Thần Hi được bao phủ trong 1 màn sương mờ ảo, ngay cả khi rửa bát cũng toát ra vẻ nhàn nhã, soái khí kỳ lạ.
“Thật sự có người có thể cân hết tất cả các loại trang phục sao? Nhìn quả thật không rời mắt được.”, Diệc Tâm xuýt xoa. Cô vừa dịch người lại chiếc kệ cạnh cửa sổ thì tay áo vướng vào 1 thứ gì đó!
Chiếc hộp bằng gỗ chông chênh trên kệ vô tình bị va phải đột ngột rơi xuống sàn nhà, chiếc nắp bị bật nắp, những thứ bên trong rơi ra tung tóe.
Tiếng “cạch” vang lên rõ to khiến cô giật mình kinh hoảng, luống cuống khuỵu người xuống thu gom lại. Nhưng thứ cô vừa nhìn thấy bên trong khiến cho Diệc Tâm sợ hãi xen lẫn phẫn nộ - là anh ta sao?
Sao anh ta lại có thể 2 mặt như thế, vừa khiến cô tin tưởng chìm đắm vào những lời hoa mỹ ngọt ngào vừa lừa gạt cô triệt để như vậy?
Mặt của Diệc Tâm tái đi, bàn tay cô run run cầm tấm ảnh chụp cả 2 nằm ôm nhau trần trụi trong phòng ngủ của Phó Tư Viễn mà cô đã từng nhìn thấy, Diệc Tâm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-yeu-ngang-buong-ngay-ngay-bo-tron/1747256/chuong-41.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.