Âu Lương Triết giật mình quay lại thì nhìn thấy đứa cháu trai yêu quý – Âu Thần Hi, ông khẽ cau mày, khó chịu.
“Thật là mất hứng mà, thằng nhóc này sao lại tìm tới được tận đây chứ! Chắc chắn là do Lục Phương bán đứng ta rồi.”
Âu Thần Hi đường hoàng đĩnh đạc bước đến gần, dùng lực kéo tay Âu Lương Triết, gằn từng chữ như đang nói với một đứa trẻ ngỗ nghịch không biết vâng lời.
“Ông nội, đi nhanh thôi! Còn cuộc họp quan trọng ở công ty nữa, đừng ham chơi.”
Nhân viên trong bệnh viện đều đổ dồn ánh mắt về hai ông cháu mà xuýt xoa, nhất là người cháu trai dáng vẻ “ngọc thụ lâm phong” của Viện trưởng! Bây giờ họ đột nhiên lại cảm thấy có cảm tình với Viện Trưởng Âu hơn một chút. Nếu được nam thần để mắt đến thì tốt biết bao, vừa có thế lực vừa có ngoại hình tuấn mỹ.
Âu Triết Lương xua xua tay, ánh mắt ra vẻ thất thần.
“Này, cậu là ai chứ? Tôi không quen cậu, mau buông tay ra đi.”
Âu Thần Hi nhíu mày, hóa ra ông còn có chiêu này.
“Cũng tốt thôi, vậy thì cháu sẽ gọi báo ba cháu khóa tài khoản chính của ông, xem ông làm thế nào…hình như đó là tài khoản Bạch Kim do Âu Dương thị quản lý mà ba cháu lại là người đại diện.”
Loading...
Mặt của Âu Triết Lương thoáng biến sắc, nhìn vào phòng trực của khoa với đôi mắt đầy luyến tiếc, chậc lưỡi.
“Haha, ông đùa thôi! Dĩ nhiên là phải về Âu gia chứ, đi đi, ta đi với cháu.”
Âu Triết Lương vừa cười vừa tùy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-yeu-ngang-buong-ngay-ngay-bo-tron/161053/chuong-24.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.