Diệc Tâm vừa nhìn thấy hình ảnh gửi đến liền nhỏm người ngồi dậy, cô không thể nào chợp mắt được nữa. Một số điện thoại xa lạ hiện ra trên màn hình khiến cho cô vô cùng thắc mắc.
“Đây chắc là người bạn mà Phương Mạt Bắc nhờ giúp rồi, nhưng không phải là gửi cho em ấy trước hay sao, sao bây giờ lại gửi cho mình trước?”
Cô liền gửi tin nhắn lại dò hỏi.
“Xin lỗi, ai vậy? Có phải là bạn của Phương Mạt Bắc hay không?”
Âu Thần Hi vừa gửi cho Diệc Tâm xong thì thở phào nhẹ nhõm, anh vừa đặt điện thoại xuống bàn tính đi ngủ thì điện thoại lại rung lên báo tin nhắn đến – là Diệc Tâm. Tim anh dường như chậm đi một nhịp, có chút hiếu kỳ lẫn ghen tuông nho nhỏ nổi lên trong lòng – Phương Mạt Bắc là ai, chẳng nhẽ cũng có người muốn giúp cô như anh hay sao. Âu Thần Hi rất muốn nói tên mình ra nhưng kiềm lại được, anh nhìn tin nhắn kia rất lâu rồi cất điện thoại đi.
“Không trả lời, kỳ quái thật chứ! Đành đợi đến sáng mai gọi cho Mạt Bắc hỏi vậy”, Diệc Tâm thầm nghĩ.
Những hình ảnh ân ân ái ái đầy nồng nhiệt của Phó Tư Viễn và Vương Hạ Chi không làm cho Diệc Tâm cảm thấy ghen tuông nữa mà chỉ cảm thấy buồn nôn, kinh tởm khiến cho cơn buồn ngủ đột nhiên biến mất.
Cô cảm thấy mỗi khi không có anh ta ở nhà cô trở nên rất khó ngủ, chứ không dễ dàng chìm vào giấc ngủ như mọi khi. Một giả thuyết bất giác nảy ra trong đầu Diệc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-yeu-ngang-buong-ngay-ngay-bo-tron/161044/chuong-15.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.