Sau khi đưa thuốc cho Đinh Kiều An, Đinh Y Y vô cùng sợ bản thân mình sẽ lỡ lời nên không nói câu nào, mặc cho Đinh Kiều An nói về chuyện trên diễn đàn của trường.
Đinh Y Y cúi đầu: “Chị, em xin lỗi.”
Đinh Kiều An tưởng cô ấy đang xin lỗi vì chuyện quỳ gối trước mặt mọi người nên nhẹ nhàng vỗ mặt Y Y: “Con bé ngốc này, sao chị lại trách em chứ, đó toàn là lời nói không căn cứ thôi mà.”
Cô nói như vậy càng khiến Đinh Y Y thấy áy náy hơn: “Chị, cũng muộn rồi, em về trước nhé.”
Đinh Kiều An nhìn thời gian, phỏng chừng giờ này Sở Thần Hy cũng về đến nhà rồi, cô cũng phải về rồi nên gật đầu: “Được, cùng đi đi.”
Cô vẫy một chiếc taxi cho Đinh Y Y rồi lại dặn cô ấy về đến nhà thì gọi điện thoại mình, Đinh Y Y gật đầu đồng ý. Đợi xe taxi chở Đinh Y Y đi rồi, Đinh Kiều An mới ôm chặt chiếc ba lô nhỏ của mình giống như báu vật, bên trong có thuốc chữa vô sinh mà Viên Tiểu Phi đưa cho cô.
Người này ấy à, đối xử với bạn hà khắc quá lâu rồi nên khi người đó cho bạn chút kẹo thì bạn cũng sẽ thấy người này vô cùng tốt. Tâm trạng của Đinh Kiều An lúc này cũng như vậy, trên mặt nở nụ cười tươi như hoa, ai nhìn vào cũng sẽ thấy vui vẻ.
Lúc Sở Thần Hy lái xe tới đón Đinh Kiều An về thì thấy biểu cảm ngốc nghếch đó của cô, anh không khỏi thấy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-yeu-mau-vao-ro-di/3480670/chuong-63.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.