Khi Đinh Kiều An bước vào, Sở Thần Hy đang đưa lưng về phía cô nhìn ra ngoài cửa sổ, cô rón rén chuẩn bị dọa anh một chút. Mắt thấy sắp thành công rồi thì Sở Thần Hy đột nhiên quay đầu lại, bế bổng cô lên.
Đinh Kiều An treo trên người anh, kinh ngạc hỏi: “Sao anh biết em đến?”
Sở Thần Hy cười cười liếc nhìn cửa sổ, Đinh Kiều An thuận theo tầm mắt của anh nhìn sang, cửa sổ bóng loáng phản chiếu hết mọi thứ trong phòng, mà phía dưới cửa sổ có thể thấy rõ tất cả, chẳng trách anh biết được cô đã tới. Khóe miệng cô giật giật, dùng khuỷu tay thúc vào ngực anh: “Anh trêu em?”
Biết cô đến rồi lại còn giả bộ đứng yên không động đậy.
Sở Thần Hy đặt cô xuống: “Là do em ngốc đó, cứ ở dưới kia lâu như vậy, có phải nếu anh không bảo Min đón em lên thì em sẽ không lên không?”
Thành thật mà nói, Đinh Kiều An đến tham ban anh thấy rất vui, vừa nghĩ đến gương mặt cô là cô lập tức xuất hiện.
“Nếu đã đến rồi thì cùng nhau ăn trưa đi.”
Đinh Kiều An gật đầu, muốn hỏi anh đã nhìn cô lâu chưa, có thấy cô khóc hay không, nhưng nếu anh đã không ngỏ lời vậy cô vẫn không nên hỏi thì hơn.
Min đặt đồ ăn mang đến văn phòng, Đinh Kiều An nhìn một bàn đầy món: “Ngày nào anh cũng ăn nhiều thế này à?”
Sở Thần Hy lắc đầu, sao có thể chứ, bình thường lúc chỉ có mình anh, lượng đồ ăn không nhiều
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-yeu-mau-vao-ro-di/3480668/chuong-61.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.