Khi về nhà, Đinh Kiều An phát hiện ra ở trong nhà có thêm vài chiếc xe, hơn nữa còn có rất nhiều người mặc vest, đeo kính đen đứng trước cửa.
Cô thấp thỏm trên cả quãng đường, đến khi nhìn thấy họ cô lập tức ôm lấy Sở Thần Hy, cô nhìn anh bằng ánh mắt xin tha: “Em biết sai rồi, anh muốn đánh muốn giết gì em cũng được nhưng anh đừng tìm người đến xử lý em mà.”
Sở Thần Hy nhíu mày nhìn Đinh Kiều An đang bám lên người mình như một con bạch tuộc, anh đưa tay gõ lên trán cô: “Em đang nghĩ gì vậy chứ? Ba mẹ anh về rồi, họ nói muốn gặp em.”
Đinh Kiều An nghe xong càng ôm anh chặt hơn: “Hình phạt của anh cũng nặng thật đấy.”
Mẹ chồng thì cô đã từng gặp rồi, bà ấy rất trẻ cũng rất tốt, nhưng cô không thể tưởng tượng được ba chồng cô là người như thế nào. Con dâu có xấu thì cũng phải gặp ba mẹ chồng thôi, đáng sợ chết đi được.
Sở Thần Hy buồn cười nhìn Đinh Kiều An, không chú ý đến sự lo lắng của cô: “Em muốn bám lên người anh đến bao giờ đây?”
“Chân em mềm nhũn rồi.” Đinh Kiều An không quan tâm, bây giờ cô chỉ muốn làm một con đà điểu thôi, mãi cô mới thoát ra khỏi sự sợ hãi khi bị Sở Thần Hy lờ đi, bây giờ cô lại như bị đẩy xuống địa ngục.
“Em mà không đứng dậy là anh ôm em đi vào trong đó.”
Vừa tưởng tượng đến cảnh ba chồng con dâu gặp nhau lần đầu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-yeu-mau-vao-ro-di/3480664/chuong-57.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.