Sau khi bị Sở Thần Hy nôn vào, bộ quần áo mà Anna đưa tối qua đã bị ném vào góc.
Đinh Kiều An chỉ vào bộ quần áo với vẻ mặt chán ghét, chất vấn anh: “Bộ quần áo mà người đàn ông Anna thích tự tay thiết kế cho cô ấy bị anh làm hỏng rồi, làm sao em có thể trả lại cho người ta đây?”
Sở Thần Hy bỏ dao cạo râu xuống, thản nhiên liếc nhìn bộ quần áo kia: “An Nhiên đã bảo tặng cho em rồi mà, đừng trả nữa, vứt đi cho xong.”
“Anh nỡ sao?”
Sở Thần Hy liếc nhìn Đinh Kiều An, ngoắc một góc của bộ đồ, trực tiếp ném vào thùng rác: “Anh không biết là em đã biết được gì nhưng em đừng nghĩ nhiều là được.”
Đinh Kiều An bĩu môi, cầm lấy bàn chải đánh răng, bóp lấy kem đánh răng, nhỏ giọng lầm bầm: “Em cũng chẳng thèm nghĩ nhiều đâu.”
“Không nghĩ linh tinh là tốt, hôm nay anh phải đến trường em một chuyến.”
Đinh Kiều An kêu lên một tiếng, với chiếc bàn chải đánh răng vẫn còn trong miệng, líu ríu hỏi: “Sao anh lại đến trường em?”
Sở Thần Hy cởi quần áo trước mặt cô rồi mở vòi hoa sen, Đinh Kiều An che mắt, không nhìn thấy gì cả.
“Em bị bắt nạt, anh có thể không ra mặt sao?
“Sao anh lại biết em bị bắt nạt?”
Đinh Kiều An vô cùng ngạc nhiên, cô bỏ tay xuống, trừng mắt nhìn rõ dáng dấp nóng bỏng của Sở Thần Hy trong gương, cô không kìm lòng được mà nuốt nước miếng nhưng lại không cẩn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-yeu-mau-vao-ro-di/3480657/chuong-50.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.