“Nhị gia, cậu thật biết nói đùa. Chúng ta không phải người một nhà, vậy chẳng lẽ lại là người hai nhà hả?”
Viên Tiểu Phi nói, sau đó bà ta rót cho Sở Thần Hy một ly rượu, hai tay cầm lấy đưa lên giữa không trung chờ anh đưa tay ra nhận.
Sở Thần Hy không thèm nhìn ly rượu mà bà ta đưa đến, anh quay đầu nhìn Đinh Kiều An: “Bà ta nói, chúng ta là người một nhà?”
Hai mắt của Đinh Kiều An trừng lớn, tại sao anh lại lôi cô vào chuyện này chứ? Để cô đóng vai người con gái an tĩnh ngồi chỗ này không được sao?
Ánh mắt của Đinh Vạn Hải và Viên Tiểu Phi đều nhìn sang phía cô, ý tứ trong ánh mắt đó rất rõ ràng, cô dám nói chúng ta không phải người một nhà thử xem. Khóe môi của Đinh Kiều An nhếch lên để lộ một nụ cười châm biếm.
“Nhị gia, anh nói chúng ta là người một nhà thì sẽ là người một nhà, anh nói không phải thì sẽ không phải.”
Sở Thần Hy hài lòng nở nụ cười, ở dưới gầm bàn, anh cầm lấy bàn tay của cô, giữ thật chặt trong tay mình, dường như anh muốn nói cho cô biết, có anh làm chỗ dựa cho em.
“Tổng giám đốc Đinh, có lẽ hôm nay ông đến tìm tôi không phải chỉ vì chuyện kết hôn của tôi và Kiều An đâu nhỉ. Ông có chuyện gì thì cứ nói thẳng ra là được.”
Giọng điệu anh rất thoải mái. Viên Tiểu Phi biết rõ Sở Thần Hy sẽ không nhận ly rượu của bà ta, vì vậy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-yeu-mau-vao-ro-di/3480641/chuong-34.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.