Đinh Kiều An ngồi trên sô pha với khuôn mặt nhăn nhó, rõ ràng là rất đau nhưng cô vẫn cắn răng chịu đựng, không kêu thành tiếng.
“Con bé này, sao lại có thể nhảy từ tầng hai xuống chứ, nếu Nhị gia mà trách tội thì dì biết ăn nói thế nào đây?”
Lúc này, vú Mạc đang than phiền như những vị trưởng bối trong nhà, trái tim Đinh Kiều An bỗng thấy ấm áp, mũi cô chua xót, thật cảm động biết bao. Khi còn ở với Viên Tiểu Phi, nếu không phải bị đánh thì cũng là bị mắng, bà ta chưa bao giờ bôi thuốc cho cô. Những người xung quanh Sở Thần Hy đều là người tốt mà.
Cô khịt khịt mũi định nói vài câu cảm động nhưng lại vô tình thoáng nhìn thấy Diệp Thành, sắc mặt cô lập tức trầm xuống: “Sao anh vẫn còn ở đây vậy?”
Vú Mạc nhìn theo tầm mắt của cô, sắc mặt cũng trầm xuống theo, bà ấy lạnh giọng nói: “Cậu Diệp, Nhị gia nhà tôi không ở nhà, nếu không có việc gì thì mời cậu đi cho.”
Diệp Thành lộ ra hai cái răng nanh nhỏ: “Vú Mạc, tôi không tới tìm Đại Sở, tôi đến thăm người yêu bé nhỏ của tôi.”
Vú Mạc thản nhiên liếc nhìn Đinh Y Y: “Được thôi, mau đón người yêu bé nhỏ của cậu rồi về đi.”
Biết là vú Mạc đã hiểu lầm, Diệp Thành thu lại nụ cười, nhướng mày nói: “Vú Mạc, người yêu bé nhỏ của tôi là cô ấy.”
Anh ta giơ ngón tay lên chỉ về hướng Đinh Kiều An. Đinh Kiều An không thể che giấu tính khí
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-yeu-mau-vao-ro-di/3480637/chuong-30.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.