“Tức quá đi mất, sao lại có loại người như vậy cơ chứ? Lam Lam à, con không bị thương ở đâu chứ?”
Khác với sự phẫn nộ của Ninh Thiên Tâm, đối với chuyện này Đinh Kiều An cực kỳ bình tĩnh: “Mẹ, con không sao đâu.”
Vừa nghe đến bị thương ở đâu rồi, Sở Thần Hy ôm Đinh Kiều An như bảo bối: “Đã xảy ra chuyện gì rồi?”
Cô vuốt tay Sở Thần Hy sau đó lắc đầu nói mình không sao đâu.
Đinh Kiều An không nói nhưng Ninh Thiên Tâm đâu nuốt nổi cục tức này: “Con mụ chanh chua đó dám đánh Lam Lam trước mặt mẹ, đúng là con mụ điên không sai vào đâu được.”
Cánh tay ôm lấy eo Đinh Kiều An của Sở Thần Hy siết chặt hơn, anh nhớ lại lúc mình ôm lấy Đinh Kiều An thở thoi thóp từ bên đường về nhà, còn cả những vết thương của cô, anh híp mắt đầy nguy hiểm.
“Đại Sở à, con rút bớt tiền đầu tư cho tập đoàn Đinh thị về đi, quá đáng quá thể, sao lại có loại người như vậy chứ.”
Sở Thần Hy không nói gì chỉ nhìn Đinh Kiều An như đang hỏi ý kiến của cô.
Đinh Kiều An trộm nhìn Ninh Thiên Tâm sau đó gật đầu, ý là cô không có vấn đề gì với lời đề nghị của mẹ chồng, đúng là cần phải làm cho Viên Tiểu Phi bớt bớt lại rồi.
“Ui chà, tôi thành bóng đèn mất rồi.”
Đinh Kiều An sửng sốt trước giọng điệu ghen tị của bà, cô đứng dậy ngay lập tức: “Mẹ, không có đâu, sao mẹ lại là
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-yeu-mau-vao-ro-di/3480632/chuong-25.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.