Sở Thần Hy ngửi mùi thơm nhẹ trên người Đinh Kiều An, anh rúc đầu vào hõm cổ cô, như muốn ăn cô luôn vậy.
Tim Đinh Kiều An đập nhanh cực kì, cô không dám động đậy dù chỉ một chút.
Sở Thần Hy nghĩ đến sự buồn nôn sáng nay của Đinh Kiều An, anh lập tức buông tay ra, đúng lúc hai người đang lúng túng thì có tiếng gõ cửa vang lên.
“Vào đi.”
“Tổng giám đốc Sở, bà Viên đang đợi anh ở dưới lầu.”
Ngón tay Đinh Kiều An lạnh đi, Viên phu nhân? Viên Tiểu Phi?
Sở Thần Hy nhíu mày, anh nhìn sang Đinh Kiều An: “Đến đây làm gì?”
“Bởi vì tổng giám đốc đã hủy lịch trình ăn trưa cùng họ, cho nên bà ta và cô Đinh Y Y tự mình đến đây cảm ơn.”
Nghe nói Đinh Y Y đến rồi, Đinh Kiều An cực kỳ kích động, lập tức kéo tay Min lại: “Cho họ vào đi.” Lâu lắm chưa gặp Y Y rồi, nhớ cô ấy chết mất.
Min nhìn sang Sở Thần Hy, sau khi thấy anh gật đầu, lại nhìn sang phía Đinh Kiều An sau đó đi ra ngoài.
“Anh đừng nói với họ tôi ở đây, cũng không được nói ra quan hệ của chúng ta, anh sắp xếp cho tôi gặp riêng Y Y nhé.” Cô có rất nhiều chuyện muốn nói với Y Y.
Sở Thần Hy thấy buồn cười mà nhìn Đinh Kiều An, sau đó anh kéo eo cô, đặt cô ngồi lên đùi mình: “Kiều An à, tôi không giúp em không công đâu đó.”
Đối mặt với sự thân mật đến một cách bất
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-yeu-mau-vao-ro-di/3480624/chuong-17.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.