Thần Hy thì Thần Hy đi, tương lai còn dài, không gấp.
“Ở trường học sao rồi? Theo kịp chương trình học không?”
Đinh Kiều An dừng một lát, cô cắn đũa gật đầu: “Tạm được.”
Nửa năm không đi học, cô vẫn hơi không quen. Hơn nữa, còn có một chuyện xuất hiện làm cho cô rất khốn khổ, cô vô tình nhíu mày lại bị Sở Thần Hy thấy rõ ràng.
“Em có chuyện gì thì nói cho tôi biết.”
“Được.” Anh Sở quả là người tốt.
Sở Thần Hy không biết mình lại bị Đinh Kiều An gắn thẻ người tốt.
Trên bàn cơm dần dần không có tiếng động, có thì cũng chỉ có âm thanh nhai nuốt. Hai người cũng không tìm được đề tài để nói chuyện, bầu không khí có hơi kỳ lạ.
Đinh Kiều An đã ăn no, cô để đũa xuống: “À, anh Sở, không, Thần Hy, cám ơn anh về chuyện ba tôi cùng Y Y.”
“Ba vợ và em dâu gặp nạn, tôi hỗ trợ là phải. Đúng rồi, hôm nay tôi được cha vợ mời, ngày mai chúng ta cùng nhau tham dự nhé, bọn họ còn chưa biết tôi vô tình bắt cóc em đâu.”
Sở Thần Hy vừa nói xong, Đinh Kiều An đã lập tức đứng lên, lắc đầu như trống bỏi. Mặc dù cô muốn khiếu nại cách xưng hô mà anh gọi Đinh Y Y cùng Đinh Vạn Hải, nhưng điều quan trọng bây giờ không phải cái này.
“Đừng nói cho họ biết tôi ở chỗ này.” Nếu họ biết cô cùng Sở Thần Hy có quan hệ, không biết họ sẽ làm ra chuyện gì.
“Được.”
Thấy Sở
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-yeu-mau-vao-ro-di/3480622/chuong-15.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.