Hôm nay là tiệc đính hôn của Vưu Ngôn và Y Y. Lúc Đinh Kiều An nghe được tin tức này, cô giận không kiềm được mà phóng tới chỗ Đinh Vạn Hải, đưa cô lên giường Vưu Ngôn cũng được, tại sao còn muốn đẩy Y Y vào cái hang sói?
Không phải Viên Tiểu Phi vẫn luôn thương yêu Y Y sao? Tại sao không ngăn cản?
Chẳng qua là, Đinh Kiều An vẫn chưa đi đến trước mặt Đinh Vạn Hải, tay cô đã bị Sở Thần Hy bắt lấy, cô xoay người, nhìn anh với hốc mắt đỏ ửng, ý trong mắt rất rõ ràng, buông ra.
Sở Thần Hy thở dài, anh ôm đầu cô, để cho cô áp vào bờ vai của mình, giọng nói trầm trầm vang lên ở trên đỉnh đầu cô: “Chớ gây ồn ào, dù cô đi lý luận thì thế nào? Chẳng lẽ còn có thể hủy buổi tiệc đính hôn này?”
Anh cũng không cho là Đinh Vạn Hải có gan chó này.
Đinh Kiều An ngửi mùi thơm thoang thoảng trên người anh, làm cho sự kích động trong lòng cô lắng xuống. Cô nắm chặt quần áo của anh, Vưu Ngôn chỉ muốn cô thôi, bởi vì cô trốn, cho nên Y Y mới bị ép gả cho một lão già năm mươi tuổi, cô hít sâu một hơi: “Tôi đổi với Y Y.”
Sở Thần Hy híp mắt, sự tức giận lan tràn toàn thân làm cho Đinh Kiều An ở gần anh vô tình hơi run rẩy, cô hoàn toàn không hiểu tại sao anh tức giận.
“Cô muốn gả cho lão già kia?”
Giọng của Sở Thần Hy rất thấp, nhưng chứa đầy vẻ lạnh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-yeu-mau-vao-ro-di/3480614/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.