🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

Trần Thanh Trúc tỉnh lại thấy mình đang bị giam tại một gian phòng nhỏ tất cả cửa nẻo đều bị đóng chặt, chân tay đều bị chói lại bằng dây thừng.



Trần Thanh Trúc hít một hơi vào bình tĩnh lại, đảo mắt nhìn quanh quan sát. Bất ngờ cửa phòng được mở ra từ bên ngoài ông Khánh, bà Điển và cả Lê Yên Thư bị đẩy vào bên trong.



Nhìn thấy ba người ánh mắt Trần Thanh Trúc khẽ trầm xuống vài phần. Ba người còn lại nhìn thấy cô cũng ngạc nhiên tới hà hốc mồm. Tất cả bọn họ đều bị chói lại cả chân và tay.



Bà Điển nhìn thấy Trần Thanh Trúc thì vội vàng hỏi.



"Con có bị làm sao không vậy?"



Trần Thanh Trúc:"Dạ cháu không có làm sao ạ."



Ông Khánh:"Thật là có lỗi với cháu quá, vì chuyện nhà chúng tôi mà làm liên lụy tới cháu rồi."



Trần Thanh Trúc:"Không có gì ạ, vốn dĩ ngay từ đầu chuyện này với cháu đã là không thể tránh được rồi"



Ba người một nhà đều không hiểu được ý tứ trong lời nói kia của cô, chỉ đơn giản nghĩ rằng cô là bạn gái của Lê Gia Hào nên mới nghĩ là mình không thể tránh.



Cạch... cửa phòng mở ra, Lão Long Đầu cùng hai tên đàn em đi vào và có cả Lê Gia Tuệ. Hắn ngồi xuống một chiếc ghế, cất lên một tràng cười.



"Chủ tịch Khánh và phu nhân rất hân hạnh chào mừng hai vị đến làm khách tại nhà tôi. Ô... còn cả tiểu thư Lê Yên Thư cùng bạn gái Lê tổng nữa chứ. Chào mừng chào mừng."



Trần

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-yeu-la-me-don-than-thuan-khiet-nhat/2946008/chuong-154.html

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.