Mạc Anh Quân nghe thấy vậy đã mang máng hiểu được kết quả của mình thì vội vàng cố gắng tỉnh táo lúc này hắn nhìn tới Lê Yên Thư đang bị hù dọa nép vào Lê Xuân Trường, thì như người mù thấy ánh sáng, cố gắng nuốt nước bọt nói. 
"Vợ ơi... vợ ơi... cứu anh với..." 
Lê Gia Hào nghe hắn gọi lên tiếng này ánh mắt như lóe lên một chút ánh sáng lạnh lẽo, nói với Mạc Văn Nhiên. 
"Trước khi anh mang hắn đi thì hãy để hắn tới ký đơn ly hôn với em gái tôi đã..." 
"Được..." 
Mạc Văn Nhiên sảng khoái đồng ý. Lê Gia Hào liền cho người chuẩn bị đơn lý hôn mang tới, Mạc Anh Quân khi nhìn thấy đơn ly hôn, vội vàng la hét, sống chết không ký. 
"Không... tôi không ký... Lê Yên Thư, Lê Gia Hào, nếu các người đã tuyệt tình như vậy, thì tôi cũng cho các người biết, Mạc Anh Quân này không dễ bị bắt nạt như vậy đâu. Nếu đã vậy tôi không ký, nếu tôi vào tù thì các người cũng chẳng dễ sống đâu. Tôi là con rể của tập đoàn Khánh Điển e rằng báo chí rất hứng thú, mà ông Khánh chắc cũng chẳng vui vẻ gì khi biết con gái mình mang tiếng là có chồng mang án tù đâu haha..." 
"Bốp..." 
Lê Yên Thư bỗng nhiên đẩy Lê Xuân Trường ra, đi tới giáng lên khuôn mặt đã bị đánh thành mặt lợn kia của Mạc Anh Quân một cái tát. Lại nhìn sang Mạc Văn Nhiên nói. 
"Tôi sẽ đưa tới cho anh những chứng cứ chứng minh một số việc làm phạm 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-yeu-la-me-don-than-thuan-khiet-nhat/2945965/chuong-134.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.