"Vậy sao? Chỉ cần hai chúng tôi gặp gỡ nhau cô đã khẳng định muốn gọi tôi một tiếng chị dâu rồi sao? Nhưng rất tiếc, tôi nếu như nhớ không lầm thì cho dù là tôi có thật sự là bạn gái của anh Sơn đi chăng nữa thì cô cũng không có tư cách gọi hai tiếng chị dâu này đâu. Chứ chưa nói tới tôi đây lại chẳng phải là bạn gái của anh Sơn gì cho cam, vậy nên hai chữ chị dâu kia của cô tôi thực sự là nhận không có nổi. Còn về việc cô âm dương quái khí, bóng gió ở đây như ban nãy thì nói thật là rất buồn cười đó. Nói để cô biết một điều rằng, đó chính là tôi đây còn chưa có nhận lời yêu ai đâu, vậy nên cái ý tưởng bôi nhọ tôi kia cô nên cất đi để sau này mà dùng."
Một chiêu định thắng bại, chiêu đầu tiên Trần Thanh Trúc thắng lợi, đả kích như tát bôm bốp vào mặt của Trần Bích Ngọc vậy khiến cô ta cứng họng không thể nói thêm được gì. Vốn cô ta tưởng chỉ cần bóng gió rằng Trần Thanh Trúc lăng nhăng bắt cá hai tay, sẽ khiến cô mất mặt trước Lê Gia Hào, anh ấy sẽ khinh thường cô ta. Nhưng ngàn vạn lần cô ta không tính tới, Trần Thanh Trúc chẳng những không luống cuống giải thích, mà còn mắng đến nước miếng phun đầy mặt cô ta nữa chứ.
Tin Tin âm thầm giơ ngón tay cái lên với mẹ mình, " mẹ... mẹ thật uy vũ..."
Trần Thanh Trúc mắng người xong thì thản nhiển nâng cốc nước ngọt của mình lên uống,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-yeu-la-me-don-than-thuan-khiet-nhat/2945866/chuong-88.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.