Lê Xuân Trường nhìn thấy hai người kia thì khóc không ra nước mắt, chỉ còn biết ngửa mặt lên trời mà than.
"Ông trời ơi!!! Không phải đen đủi như vậy chứ?... một người đã loạn giờ hai người thì phải làm sao đây... con mẹ nó... thật là muốn lấy mạng người ta mà... ai... ai nói đào hoa sẽ sung sướng đây... con mẹ nó... ông đây đập chết tên đó..."
Lê Xuân Trường bên này còn đang kêu trời chưa biết phải làm sao thì bên kia hai người phụ nữ đã chạm mặt, ánh mắt nhìn nhau dò xét, bắn ra những tia lửa giao nhau, mùi thuốc súng tràn ra nồng nặc.
Trần Bích Ngọc nhìn nhìn, đánh giá Mạc Vân Anh một hồi không khỏi nhếch mép cười lạnh, trào phúng mà nói.
"Yo... ai đây?... đây chẳng phải là Mạc Vân Anh... Mạc Hoa Hoa sao? Cô mới trở về hả? Bao năm ở trời tây có khác, tôi đây suýt chút nữa là không có nhận ra cô rồi... nhìn xem... chà chà... xem ra Vương lão tổng chăm cô không có tồi nha... haha..."
Mạc Vân Anh bị Trần Bích Ngọc dùng lời nói chọc tức không hề nhỏ. Trong lòng vặn vẹo, lửa giận nổi lên. Không thể không nói miệng lưỡi của Trần Bích Ngọc ác vô cùng, mỗi lời nói của cô ta đều đâm đúng vào chỗ đau của Mạc Vân Anh.
Trần Bích Ngọc gọi cô ta là Mạc Hoa Hoa là nhắc nhở cô ta đã từng được một đại gia ngầm Trung Quốc bao nuôi, ông ta gọi cô ta là Hoa Hoa. Còn trời tây chính là nói cô ta mấy năm nay đều là sinh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-yeu-la-me-don-than-thuan-khiet-nhat/2945842/chuong-76.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.