Cốc... cốc...
"Mời vào..."
Lê Gia Tuệ đi vào phòng, đi phía sau là cô gái kia, cô ta nhìn Lê Gia Tuệ bộ dáng vô cùng kích động, ánh mắt có chút ẩm ướt, đi đến.
"Anh Hào... em về rồi... anh Hào em... em rất nhớ anh..."
Lê Gia Hào nhíu mày nhìn cô gái trước mặt, ánh mắt chợt trở nên âm trầm vài phần, không khí trong phòng bỗng chốc bị đè ép xuống, áp bức người vô cùng.
Lê Gia Tuệ cười giả lả đi đến, nói.
"Khi nãy anh vừa tới dưới lầu thì gặp cô ấy, cô ấy bị chặn dưới đó không thể đi lên, lên xin anh đưa cô ấy theo, anh..."
Lê Gia Hào khoát tay, nói.
"Không có gì, nếu đã đến rồi thì ngồi xuống đi."
Nói xong anh nối máy với thư ký nói mang trà tới. Rồi nhìn Lê Gia Tuệ.
"Anh tới có việc gì sao?"
Lê Gia Tuệ cũng không có lằng nhằng quá nhiều, đi thẳng vào vấn đề, hai người bên này bàn bạc công việc, gần như là bỏ qua luôn cái sự tồn tại của cô gái kia. Cô ta cũng chỉ buồn bực ngồi đó quan sát văn phòng làm việc này một vòng, trong mắt đảo nhanh một vòng tính toán.
Bàn công việc xong thì Lê Gia Tuệ cũng rời đi. Lúc này cô gái kia đi đến nhìn Lê Gia Hào, đồi mắt ươn ướt, bàn tay nắm chặt lại, nhỏ nhẹ nói.
"Anh Hào... em về rồi..."
Lê Gia Hào không để ý đến cô ta cũng chẳng thèm liếc nhiền một cái, tiếp tục nhìn những tài liệu trên bàn.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-yeu-la-me-don-than-thuan-khiet-nhat/2945831/chuong-73.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.