"Nếu chú đồng ý vậy để anh cho người soạn ra một bản hợp đồng đưa tới. Từ ngày mai chú sẽ tới đây làm trợ lý của trợ lý Trần..."
Lê Xuân Trường trợn to mắt nhìn Lê Gia Hào trân trối... cậu có nghe nhầm không? Trợ lý của trợ lý...
"Anh... em tới làm trợ lý của trợ lý sao? Thật là mất mặt."
Lê Gia Hào nhún vai, biểu tình không sao cả.
"Tùy chú... anh cũng không có muốn o ép ai cả. Chú có thể không tới... còn về chuyện của chú anh cũng có thể không giúp..."
"Anh... em sai rồi... em tới em tới là được chứ gì? Nhưng em không biết làm gì đâu đó. Em chỉ tới thôi..."
Lê Gia Hào kéo khóe miệng, giội cho Lê Xuân Trường một chậu nước lạnh.
"Chú cứ tới, không biết gì thì anh sẽ căn dặn trợ lý Trần kỹ một chút chiếu cố tới chú."
Cốc...cốc...
Trần Lãnh từ bên ngoài đi vào ôm theo tới một tập tài liệu.
Lê Gia Hào nhìn Trần Lãnh, để anh mang tài liệu đặt xuống bàn làm việc, liền nói.
"Trợ lý Trần cậu đi chuẩn bị cho tôi một bản hợp đồng mang tới đây. Trong hợp đồng ghi rõ..."
Rất nhanh hợp đồng đã được trợ lý Trần mang tới. Lê Xuân Trường nhìn bản hợp đồng trong tay, lại nhìn Lê Gia Hào, mếu như muốn khóc, đau khổ nói.
"Anh... có thể không ký có được không?"
Lê Gia Hào:"Tùy chú... anh không ép..."
Lê Xuân Trường thật muốn khóc... đây là không ép sao? Đây là xay sinh tố luôn rồi...
"Anh...
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-yeu-la-me-don-than-thuan-khiet-nhat/2945701/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.