Cận Thiếu Phong chẳng để ý cô ta nói gì ánh mắt anh chỉ nhìn mỗi người phụ nữ đang ngồi đằng trước nói chuyện vui vẻ mà không để ý xung quanh kia anh cách ba cái bàn.
Bích Ngọc Nghi thấy anh không chú tâm lắm cô liền gọi anh
"Cận tổng!"
Lúc này Cận Thiếu Phong mới thôi không nhìn Cố Sở Dao nữa, mà anh lạnh lùng hỏi:
"Bích tiểu thư cô tên gì nhỉ, xin lỗi vừa rồi tôi không chú ý cô nói gì?"
Bích Ngọc Nghi mỉm cười dịu dàng "Tôi tên là Bích Ngọc Nghi!"
"Còn anh!"
"Cận Thiếu Phong" Anh lạnh nhạt trả lời tên mình.
Mấy cuộc xem mắt nhàm chán này khiến anh thật sự không có hứng thú nổi.
Bích Ngọc Nghi thực sự đã bị vẻ đẹp trai của Cận Thiếu Phong mê hoặc, cô ta chỉ nhìn anh thôi mà đã e thẹn đỏ mặt. Khiến cho Cận Thiếu Phong cảm thấy vô cùng chán ghét với mấy thể loại phụ nữ kiểu này.
Chẳng qua vừa rồi Cận Thiếu Phong nhìn thấy Cố Sở Dao cũng có ở đây nên anh mới miễn cưỡng đi vào cùng Bích Ngọc Nghi, nếu không anh đã bỏ về từ lâu rồi.
Cố Sở Dao và Tống Tuệ Tuệ ngồi nói chuyện với nhau được một lúc thì cũng không nán lại lâu nữa, hai người liền đi mua sắm.
Cận Thiếu Phong nhàm chán ngồi với Bích Ngọc Nghi một hồi, anh cũng chán nản không muốn tiếp tục trò chuyện với cô ta nữa. Trước khi đi anh còn tặng cho Bích Ngọc Nghi một câu lạnh nhạt
"Tôi không có
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-yeu-khong-ngoan-cua-tong-tai-ba-dao/3361739/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.