Bộ phim này kéo dài tới tận hai tiếng, là một bộ phim tình cảm. Nguyệt Như Ái và Cố Hiểu Vi vừa xem vừa khóc như mưa, còn Lâm Dương Vũ cảm thấy nhàm chán nên đã ngủ quên từ lúc nào mất rồi.
Xem xong phim thì cũng đã khoảng mười giờ. Cảm thấy vẫn còn khá sớm để ăn trưa, Cố Hiểu Vi lại rủ Nguyệt Như Ái cùng đi mua sắm.
- Chị Như Ái, dạo này mấy cửa hàng này ra mẫu mới, có vài chân váy đẹp cực, đi xem cùng em đi.
- Cũng được, đi đi.
Xong, hai người liền bước vào một cửa hiệu quần áo ngay trước mắt. Quản lí ở đây thấy họ liền biết là người có tiền, vì thế mà cho nhân viên đi theo sau, giới thiệu rồi tư vấn trang phục cho họ một cách kĩ càng.
Còn Lâm Dương Vũ, bởi vì ăn mặc không được chỉn chu cho lắm, khiến cho nhân viên ở đây nghĩ rằng anh chỉ là người làm, hay gì gì đó, đi theo xách đồ cho Cố Hiểu Vi và Nguyệt Như Ái.
Tuy người làm thì có vẻ không đúng lắm, nhưng hình như nói Lâm Dương Vũ đi theo xách đồ thì là đúng thật.
Hai cô gái này, thử không biết bao nhiêu bộ đồ, chốt mua lia lịa, tưởng chừng như rước cả cái cửa hàng này về vậy. Mua nhiều tới nỗi, nhân viên in hóa đơn dài như một tờ sớ vậy.
- Dương Vũ, anh nói đi tới đây là giúp em xách đồ đúng không?
- Đúng đúng, đồ đâu để anh xách giúp em cho.
- Vậy… Chỗ quần áo này nhờ anh nhé.
Nói xong, cô đứng sang
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-yeu-kho-chieu-cua-tong-giam-doc/1719991/chuong-38.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.