- Dương Vũ, lúc nãy Lan Thùy Chi nói gì với anh thế?
Trên đường trở về, Nguyệt Như Ái tò mò chuyện lúc nãy mà quay sang hỏi Lâm Dương Vũ vì cô nhìn thấy khuôn mặt khó chịu của anh lúc ấy. Sợ rằng cô ả kia dùng mẹ anh mà đe dọa Lâm Dương Vũ chuyện gì đó.
- Tò mò như thế, sao lúc nãy em không ra hỏi thẳng Lan Thùy Chi luôn đi?
Lâm Dương Vũ quay sang, thấy được hai chữ lo lắng đang hiện rõ trên mặt Nguyệt Như Ái, anh bật cười.
- Anh cười cái gì? Còn không trả lời em mau?
- Ây, được rồi. Cô ta là mời anh rượu thuốc, trên mép ly còn dính bột thuốc nguyên. Em nói xem, cô ta ngu ngốc tới mức nào?
- Hừ, không biết, chỉ biết anh tránh xa cô ta một chút, rõ chưa?
- Rồi rồi, anh sẽ nhớ lời anh dặn.
Nguyệt Như Ái chu môi nhỏ lên mà nói lời cảnh cáo với anh. Lâm Dương Vũ lần đầu nhìn thấy cô ăn dấm
chua như vậy, với tay sang xoa đầu cô một cách sủng nịnh, giúp cô phần nào giảm bớt được nỗi lo trong lòng.
…
Hôm sau, trên công ty, Lâm Dương Vũ đang bù đầu trong đống văn kiện kia, điện thoại lại vang lên nữa. Anh khó chịu mở máy ra, lại là mẹ anh gọi tới.
- Alo, mẹ à? Mẹ gọi con có việc gì không?
- Ừ, có việc quan trọng lắm đấy. Mẹ bảo Thùy Chi lát nữa lên công ty con chơi, con nhớ tiếp đãi con bé cho cẩn thận đấy.
- Con đang bận… Alo, Alo?
Chưa kịp từ chối thì Tưởng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-yeu-kho-chieu-cua-tong-giam-doc/1719982/chuong-29.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.