Cô ta chỉ khẽ cười một tiếng, cúi người về phía anh: "Duẫn Kỳ, em đã trở về, sẽ không bao giờ rời xa anh nữa, anh là của em."
Môi của cô ta áp lên môi anh, không buông ra nữa, cô ta lấy tay của anh đặt lên người mình, chỉ nghe thấy âm thanh một ly rượu rơi xuống đất, dưới ánh đèn lờ mờ, hai người cơ thể đan vào nhau cùng một chỗ, từ từ càng ngày càng gần hơn, thậm chí còn truyền ra âm thanh rên rỉ của người phụ nữ, còn có tiếng của người đàn ông không ngừng nói nhỏ.
"Thiến Thiến, Thiến Thiến ——"
............
"Duẫn Kỳ, đi ăn cơm thôi, d.đ.l.q.đ nếu không chờ một lát nữa thì cơm sẽ nguội mất!" Sophie ở sau lưng anh cười nhắc nhở.
Ngô Duẫn Kỳ nhíu mày một cái, đẩy cái tay đang ở hông anh của cô ra: "Em đi ăn trước đi, anh muốn ở lại một mình."
Sophie vòng anh thật chặt một lần nữa: "Đừng như vậy mà Duẫn Kỳ, đừng đối xử với em như vậy, em biết rõ giả vờ bị bệnh là lỗi của em, nhưng mà chỉ là do em quá yêu anh, muốn giữ anh ở lại bên cạnh mà thôi. Hơn nữa, hiện tại chúng ta còn có con của mình, chúng ta có thể sống một cuộc sống mà chúng ta muốn. Cầu xin anh, đừng đối xử với em như vậy!"
Ngô Duẫn Kỳ khẽ nhắm mắt lại, thở một hơi thật dài, anh đã không muốn nói thêm bất kì cái gì về chuyện này nữa, khi anh biết Sophie không có bị bệnh như bác sĩ nói, trí thông minh bị tổn thương, mặc dù có bị
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-yeu-hang-ti-cho-choc-ba-xa-cua-tong-giam-doc/554329/quyen-3-chuong-265.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.