Nam Cung Thiến ngẩn ra: "Anh làm sao vậy? Tại sao ở bệnh viện?"
"Tôi không sao, là Sophie!"
"Ở nơi nào? Tôi muốn qua đó."
Ngô Duẫn Kỳ trầm mặc một chút, cuối cùng nói cho Nam Cung Thiến biết địachỉ bệnh viện, sau đó gọi điện thoại cho tài xế trong nhà đưa Nam CungThiến qua đó.
Nam Cung Thiến vội vã đi tới bệnh viện, y tá nơi đó nói Sophie đang ở phòng ICU, bây giờ vẫn chưa thoát khỏi nguy hiểm,không kịp hỏi cặn kẽ, Nam Cung Thiến chạy đến bên cạnh Ngô Duẫn Kỳ, lúcnày hai tay anh để vào túi quần, đứng bên ngoài phòng ICU, lẳng lặngnhìn chằm chằm Sophie nằm ở bên trong, cả người dùng ống dẫn.
Trong ánh mắt của anh tràn đầy lo lắng, có thể nhìn ra chuyện Sophie đả kíchrất lớn với anh, cô chưa từng gặp qua ánh mắt Ngô Duẫn Kỳ như thế.
Nam Cung Thiến bình ổn lại hơi thở của mình, từ từ đi về phía anh, cho đến khi đi tới bên cạnh anh, ahn mới lấy lại tinh thần.
"Cô ấy sao rồi? Chuyện gì xảy ra?" Nam Cung Thiến hạ thấp giọng hỏi.
Ngô Duẫn Kỳ nhìn thấy tựa hồ chính mình cũng không có quá nhiều hưng phấn, chỉ là nhàn nhạt nhìn cô một cái: "Em không sao chứ?"
Nam Cung Thiến lắc đầu một cái: "Em rất khỏe không có việc gì."
Ngay sau đó Ngô Duẫn Kỳ quay đầu nhìn bên trong thủy tinh: "Lúc anh đuổitheo cô ấy, cô bị một chiếc xe đụng phải, bác sĩ nói đầu của cô bị đụngnghiêm trọng, trên người gảy xương nhiều chỗ nghiêm trọng, cho đến bâygiờ tánh mạng vẫn chưa thoát khỏi nguy hiểm." Giọng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-yeu-hang-ti-cho-choc-ba-xa-cua-tong-giam-doc/554312/quyen-3-chuong-248.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.