Ở phương diện này Trần Vũ Tịch vẫn còn đủ lý trí, một khi nhận rõ sự thật cô có thể kích động giữ mình lại đúng lúc, tuyệt sẽ không đi quá nửa bước. Cho nên cảm giác của cô đối với Ngạo Dạ Phong cũng dừng bước tại đây. Anh chính là một bình hoa, chỉ để ngắm, thỉnh thoảng lấy ra trêu chọc cho vui, thậm chí. . . . . . bắt nạt một chút!
Nhớ tới chuyện con chó, trên mặt Trần Vũ Tịch lộ ra nụ cười gian trá lần nữa. Trước kia mỗi lần đối đầu với Ngạo Dạ Phong, bất kể vừa bắt đầu người nào chiếm ưu thế thì cuối cùng thua thiệt vẫn luôn là cô. Lần này, nhất định cô phải nhìn thật kĩ một chút, dáng vẻ Ngạo Dạ Phong luôn trấn định bình tĩnh sợ hãi.
Hơn nửa giờ sau, rốt cuộc người đàn ông kia cầm tài liệu đi ra ngoài. Ngạo Dạ Phong lại đem nâng một phần tại liệu khác lên xem.
Nhưng lần này anh cũng không nghiêm túc xem nữa:
- Vũ Tịch, điện thoại di động của em đâu?
- Mất! - Trần Vũ Tịch nhàm chán đảo qua tạp chí nói.
- Em chờ thêm chút nữa, rất nhanh là có thể xem xong phần tài liệu này, anh dẫn em đi mua một cái. - Ngạo Dạ Phong thản nhiên nói, ánh mắt không rời khỏi tài liệu trong tay.
Trần Vũ Tịch cũng không từ chối.
Chủ nhật
Trần Vũ Tịch rời giường từ sáng sớm, tâm tình đặc biệt tốt bởi vì vào ngày hôm qua cô biết được một bí mật vô cùng lớn của Ngạo Dạ Phong.
Cho nên hôm nay cô phải đi ra
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-yeu-hang-ti-cho-choc-ba-xa-cua-tong-giam-doc/554194/quyen-3-chuong-130.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.